Việc chăm sóc lũ ma cà rồng không mất quá nhiều thời gian. Quân số ban đầu của chúng cũng không nhiều lắm nên cũng chẳng có lí do gì phải tốn thêm thời gian khi mỗi lần Woo Seo-hyuk vung tay là đã quét xong bốn đến năm con liền rồi.
Tôi đáp xuống từ trên không và đứng trước Woo Seo-hyuk.
"Woo Seo-hyuk- ssi Cánh tay đó.... Nó là năng lực của anh à?"
"Ừ."
Khi xác nhận rằng tất cả đám ma cà rồng đã bị diệt sạch, cánh tay của Woo Seo-hyuk cũng biến trở lại bình thường.
Phần cơ bắp phía trên lộ ra nhìn không đùa được đâu. Vai dày này, ngực và cơ bụng rõ nét thế kia. Tôi nhìn cái thân hình tam giác ngược hoàn mĩ ấy với ánh mắt ghen tị.
Kiểu xương thế này là bẩm sinh từ lúc sinh ra đã có sẵn rồi. Nó không phải là kiểu cơ thể có thể xây dựng lên chỉ bằng vài lần tập luyện mà thành được. Tôi chắc chắn cũng là do hạng S của anh ta nữa. Nghĩ lại thì, những người xung quanh tôi cũng đều có thể trạng tốt như vậy.
"Cậu sẽ xuyên thủng một lỗ qua Woo Seo-hyuk với cái nhìn chằm chằm đó đấy, Han Yi-gyeol."
Tôi giật mình hoàn hồn trở lại khi nghe thấy Cheon Sa-yeon nói vậy từ phía sau. Ngay khi tôi rời mắt khỏi Woo Seo-hyuk vẫn đang đứng bất động tại chỗ khi anh ta hỏi.
"Giờ tôi có thể mặc áo được rồi chứ?"
"À, ehem. Tôi xin lỗi. Chỉ là thể trạng của anh tốt thật đấy. Tôi không biết tôi sao lại như thế nữa."
Tôi xin lỗi lịch sự rồi lùi lại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383085/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.