Bọn họ đang đi đến một vườn măng thì Mộ Dung Hãn lại dừng lại vì tò mò. Lý Nhược Hy đã đi trước anh hàng chục mét cũng phải quay lại để gọi anh đi.
- Lý Nhược Hy, ở đây có măng này.
Lý Nhược Hy cũng nhìn theo hướng tay của anh rồi quyết định hái một hai cái măng mang về. Tuy nhiên quyết định này của cô có vẻ liều lĩnh vì đây là măng của hàng xóm chứ không phải của nhà cô, mặc dù nhà cô cũng có những không nhiều. Bỗng nhiên cô nảy ra một ý tưởng, dù sao nhà đó cũng không ăn nên cô đào măng đi chắc là vì mục đích nhân đạo đi.
- Vậy chúng ta đào đi.
Mộ Dung Hãn bỗng cười giòn lên, anh rất muốn thử mấy việc này nên đã nhanh chóng đi sâu vào rồi lấy tay đào ra.
Lý Nhược Hy nhìn anh làm trò trẻ con như vậy thì không khỏi ngán ngẩm, đúng là dân phố đâu biết mấy chuyện đào măng như thế nào đâu, chỉ biết tìm măng là giỏi thôi.
- Dung Hãn, anh dừng lại đi, đào mãi như thế thì chỉ đau tay thôi. Để tôi.
Mộ Dung Hãn cũng rất nghe lời cô ấy mà thậm chí còn nhìn theo cô ấy làm. Lý Nhược Hy nhanh chóng lấy một một con dao vừa trong ba lô rồi ngồi xuống chặt từ gốc, chỉ sau vài giây là măng đã được lấy đi. Mộ Dung Hãn nhìn theo mà hâm mộ nên hỏi:
- Sao cô lại mang dao bên người?
Lý Nhược Hy nhìn anh rồi làm bộ làm tịch với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709584/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.