Buổi sáng hôm sau, Bế Niên Hạ chạy rất nhanh đến phòng dạy học của Lý Nhược Hy, anh ta hốt hoảng mà gọi tên cô.
- Nhược Hy, Nhược Hy, không… không ổn rồi.
Lý Nhược Hy không tin được rằng Bế Niên Hạ lại có dáng vẻ vội vã như thế, một người điềm đạm mà lại vừa nói vừa thở. Cô trấn an anh. Đọc 𝙩hêm nhiề𝘶 𝙩r𝘶yện ở ⩵ Tr𝑈m𝙩r 𝘶yện﹒𝘷n ⩵
- Có gì từ từ nói.
Bế Niên Hạ đáp:
- Mộ tổng bị rắn cắn, có khi không qua khỏi, em mau đến gặp anh ấy lần cuối đi.
Viên phấn trên tay của Lý Nhược Hy rơi xuống, lúc này cô mới ý thức được vấn đề mà hỏi thêm:
- Anh ấy đang ở đâu?
- Trên cái chòi nhỏ hôm nọ.
Lý Nhược Hy không một chút nghi ngờ mà chạy đi tìm Mộ Dung Hãn, nơi đây ẩm thấp nên có rắn là chuyện bình thường, hơn nữa rừng núi thì đương nhiên là nhiều rắn độc, nếu không sơ cứu tạm thời thì đúng là thần cũng không cứu được anh ấy đâu.
Khi cô chạy tới chỗ của Mộ Dung Hãn, anh ấy đang nằm im ở một bãi cỏ. Lý Nhược Hy không thấy anh động đậy hay lên tiếng nên run rẩy bước tới, cô sợ mình không đủ can đảm để chấp nhận hiện thực.
- Dung Hãn.
Hiện tại, môi của anh đang rất nhợt nhạt, người thì tím tái lại hệt như bị rắn cắn mà đang phát độc vậy. Hốc mắt cũng đỏ lên không ít, có vẻ như đang sắp khóc rồi.
- Nhược Hy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709267/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.