Trở về bệnh viện, Mộ Dung Hãn cầm tay của Lý Nhược Hy thật chặt như sợ đánh mất vậy. Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô rồi nói:
- Nhược Hy, anh sợ lắm, nếu như em rời xa anh một lần nữa thì có lẽ anh sẽ chết mất.
Nhược Hy tỉnh dậy sau tiểu phẫu, cô cười nhẹ nhàng rồi vuốt tóc cho anh.
- Dung Hãn, anh ôm em ngủ được không?
Vì phòng bệnh của Nhược Hy là phòng VIP nên giường rất rộng, đủ cho hai người nằm.
Mộ Dung Hãn nhanh chóng di chuyển lên giường rồi ôm cô vào lòng, anh nhìn bàn tay đang băng bó mà thương xót cho cô, vì cô bị đâm sau lưng nên nằm thẳng sẽ khá đau, đành phải nằm nghiêng.
Chẳng hiểu vì sao, lúc này, Mộ Dung Hãn lại yếu đuối như vậy, anh đã rơm rớm nước mắt, khẽ hôn lên trán cô rồi nghẹn ngào nói:
- Nhược Hy, em có biết anh yêu em như thế nào không?
Lý Nhược Hy mỉm cười, cô biết anh yêu cô, cô cũng biết cô yêu anh rất nhiều. Họ cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, bây giờ cô đã đủ tự tin rằng tình yêu của họ là đẹp nhất.
- Biết chứ.
Mộ Dung Hãn cùng ôm cô ngủ một giấc ngon lành.
Bỗng nhiên anh nhận được tin nhắn từ cảnh sát trưởng.
- Mộ tổng, chín giờ tối nay Lương Hoài sẽ hẹn gặp Tinh Hà ở công viên bỏ hoang phía Bắc thành phố. Còn nữa, thi thể đã được xác nhận ADN, một người là Hoàng Thi Nhâm, trước kia từng làm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709260/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.