Tuy Nhan Vận không mua gì, nhưng cô vẫn cảm thấy buổi hẹn hò hôm nay không tệ lắm. Trùng hợp, Thiệu Tự cũng cảm thấy như thế, anh không thích Nhan Vận, trái lại còn ngầm mang theo chút chán ghét cô. Nhưng anh không thể không thừa nhận, buổi hẹn hò hôm nay rất khá.
Vốn dĩ dựa theo kịch bản, Thiệu Tự phải đưa Nhan Vận về nhà. Khổ nỗi, Nhan Vận lại tự mình lái xe tới, nên đành thôi.
Đánh chén nồi lẩu kem xong, tâm tình Thiệu Tự không tệ, anh nhắc nhở Nhan Vận: "Trên đường lái xe cẩn thận, về nhà nhớ gửi tin nhắn WeChat cho anh."
Nhan Vận gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ.
Đưa mắt nhìn theo Nhan Vận lên xe, lái xe ra khỏi bãi đỗ. Sau đó, Thiệu Tự mới trở lại xe của mình.
Đã qua tầm cao điểm ùn tắc, Nhan Vận lái xe rất cẩn thận, một đường xem như bình an không bị ngăn trở về tới nhà. Nhan Trung Chính là người làm việc và nghỉ ngơi vô cùng có quy luật, mỗi ngày sau khi tan tầm nếu không xã giao ông sẽ về thẳng nhà. Nhìn thấy con gái trở về, Nhan Trung Chính cẩn thận quan sát biểu tình của cô, trông rất vui vẻ. Nội tâm Nhan Trung Chính nhẹ nhàng hơn không ít, ông biết hôm nay con gái ra ngoài ăn với Thiệu Tự.
Mặc dù ông không hiểu tại sao con gái một hồi nói thích Thiệu Tự một hồi lại nói không thích, bây giờ hẹn hò cùng cậu ta thì rất vui vẻ. Chẳng qua chuyện này đối với ông, đối với con gái, hay đối với Nhan Thị mà nói đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nu-chinh/1476780/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.