🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rốt cuộc bệnh của Lý An Sinh vẫn chuyển nặng. Đến nửa đêm, cậu ta rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng, sốt cũng tăng cao.

Triệu Vũ thức đến hừng đông, sau khi theo dõi mấy lần, cảm thấy nhiệt độ giảm xuống rồi mới dần yên tâm. Anh ta biết đối phương ưa sạch sẽ, mà bây giờ bản thân lại không tiện tắm rửa thay đồ, nên để tránh làm bẩn cái giường ngay đến cả một nếp nhăn cũng không có, anh ta liền đi tìm một cái chăn, quấn quanh mình rồi ngả lưng xuống sofa. Không biết có phải tại mấy nay ngủ nhiều quá hay không, mà khi trời vừa tờ mờ sáng, Triệu Vũ đã mở mắt.

Thanh Minh trời mưa, từng giọt tí tách tí tách rải khắp Ngô Thành. Trong không gian u ám, sắc xanh lam yếu ớt của bầu trời cũng như bị lây phần âm trầm. Cảnh vật chìm trong lớp bụi nước dày đặc không thoát ra được. Triệu Vũ đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, nhìn những tòa nhà cao tầng phía ngoài kia thật an tĩnh mà ngâm mình trong làn mưa ướt át, giống hệt những con thú dữ to lớn đang trầm ngâm. Qua hơn nửa tiếng sau, xe cộ trên chiếc cầu vượt uốn lượn đã dần dần nhiều lên. Thế nhưng, lúc này, đèn đường vẫn le lói, khiến cho con người ta cảm thấy một sự cô đơn nhàn nhạt.

Triệu Vũ rửa mặt rồi đi đến đẩy cửa phòng Lý An Sinh, khẽ chân bước tới cạnh giường, ngồi xuống sờ trán người kia. Lý An Sinh khi ngủ cởi bỏ đi vẻ mặt sắc bén, chỉ còn lại nét đẹp khiến người chạm tới rồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-dai-ca-nhieu-nam-roi/584898/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.