Lý An Sinh “Anh có muốn đến công ty chúng tôi làm không?” 
Triệu Vũ “…” 
Lý An Sinh “…” 
Đại ca cùng chị dâu “cũ” hai mặt nhìn nhau. 
Cả người Triệu Vũ cứng nhắc. Anh ta có cảm giác như đầu óc mình đang quay tròn với vận tốc ba ngàn sáu trăm vòng trên phút, tim thì thùm thụp đập loạn. Mẹ kiếp, thế là có ý gì? Thương hại ông đây không có lương? Hờ, cứ như việc của ông còn không phải do cậu ta đạp đổ? Giờ lại muốn làm sếp lớn đi giúp dân nghèo cải thiện chất lượng cuộc sống? Hay là cậu ta tình cũ chưa dứt? Nếu như là tình cũ chưa dứt, vậy tên nhóc này còn bày ra cái bộ dạng cao ngạo hờ hững như cái thời đi học làm cái rắm gì?… Triệu Vũ nhớ lại việc Lý An Sinh vừa hỏi tình hình cha mẹ mình, lờ mờ giống như hiểu ra cái gì. 
Hóa ra cậu ta vẫn nghĩ anh là tên công tử nhà giàu ăn không cần lo mặc không cần nghĩ như xưa. 
Mấy năm trước, gia đình Triệu Vũ gặp phải biến cố, một bước rơi từ mây cao xuống đất bùn. Cậu ấm đã quen tiêu tiền như rác làm sao có thể vứt hết mặt mũi đi nói với người mình yêu rằng từ nay về sau anh chỉ là một thằng khố rách áo ôm? Thế là cái gì giấu được liền tận lực giấu đi. Giấu mãi giấu mãi, cuối cùng biến thành đôi bên cãi vã long trời nở đất, đôi ngả chia ly. Xem ra, cho đến tận ngày hôm nay, Lý An Sinh cũng chưa từng hoài nghi màn diễn kịch của Triệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-dai-ca-nhieu-nam-roi/261148/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.