"Sao nãy mày căng thẳng thế?"
Thì ra Khoa đã đoán ra được hành động lúng túng khi cầm súng lúc nãy.
"Ơ...đâu...nào có."
"Thế à..., vậy thì tốt."
Thế nếu Khoa biết là tôi lúng túng do sự tiếp xúc gần trai gái thì có vẻ là không tốt hả.
Tôi chẳng để ý tới "vậy thì tốt" của Khoa nữa mà rảo bước về chỗ ngồi.
Sau hôm thực hành ấy là những chuỗi ngày tập luyện tiếp theo, một vấn đề lớn nữa là tôi đã chịu mò vào nhà vệ sinh để tắm rửa, nhưng theo hướng vừa nhắm mắt vừa tắm cho mau. Đến sang tuần sau là đầu ngứa không chịu được, cứ tưởng rằng tôi nhịn được đến khi về nhà, dù nước có lạnh như đá thì vẫn phải gội cho sạch.
Nhân thời gian giải lao, học sinh được hoạt động tự do, tôi xin phép lớp trưởng cho chạy ra tiệm tạp hoá để mua ít dây dầu gội. Vì sợ đến tối lại chen chúc trong nhà vệ sinh nên đành chọn buổi trưa lúc mọi người đi ăn để tôi giải quyết mớ tóc của mình.
Trong lúc đợi bà chủ tiệm thanh toán, có một cặp đôi nam nữ đi vào. Ban đầu tôi không để tâm mấy nhưng cho đến khi một giọng nói quen thuộc vang lên, chuyển sự tập trung của tôi vào bên trong.
"Em dùng loại nào thì lấy đi."
Là Duy Khoa.
"Ưm...hừm...Cái này đi ha, nhưng mà em quên mang tiền."
Cùng Thuỷ Tiên, hai người dắt nhau vào tiệm tạp hoá để mua, mua, mua băng vệ sinh.
"Ừ, thế để anh trả." Tôi nghe cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-kho-ua-nhu-the/3491990/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.