"Tan rồi về thôi, hôm nay học mệt thật đấy." Linh vỗ vỗ tôi đang ngủ ở trên bàn.
Đạp xe đến lớp học thêm, tự dưng tôi thấy hơi mệt nên chỉ chép bài rồi trườn ra bàn nằm ngủ. Kiến thức ở lớp hôm nay thầy dạy tôi đã học qua, nên không có gì quan trọng lắm, cho phép bản thân nghỉ ngơi buổi này.
"Đưa cặp đây tao xách cho." Linh ra lệnh nhưng tự động cầm cặp tôi luôn. Linh luôn chu đáo như vậy.
"Sao nay uể oải thế?"
"Tao hơi mệt chút, muốn về đi ngủ thôi." Hai đứa cùng nhau bước ra đến cửa lớp, tôi vừa đi vừa nói thao thao bất tuyệt nên không cẩn thận đụng trúng người đứng ngoài cửa.
Là Khoa.
Tôi tính chào, nhưng thấy sắc mặt Khoa lạnh lùng quá nên tắt luôn ý định. Ngay lúc đó, Thuỷ Tiên xuất hiện đằng sau, với một nụ cười thiên thần. Quên mất là Thuỷ Tiên học cùng lớp học thêm bọn tôi đấy, tại chúng tôi ngồi gần đầu còn bạn lại rúc xuống tận bàn cuối nên không để ý lắm.
"Khoa, đến lâu chưa?"
"Chưa, mới đến thôi, Tiên học mệt không?" Khoa chủ động cầm cặp cho Thuỷ Tiên, trông ánh mắt cậu ấy nhìn cô bạn gái của mình thật dịu dàng, cử chỉ cũng nhẹ nhàng nữa. Hai người ấy kiểu toả sáng lấp lánh trong đám đông, thu hút mọi ánh nhìn. Tôi còn nghe giọng mấy bạn nữ thoang thoảng rằng hai người đẹp đôi ghê.
Đúng vậy
Hai người ấy đẹp đôi thật đấy.
Khoa và Thuỷ Tiên đi lướt qua hai bọn tôi, bạn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-kho-ua-nhu-the/2820829/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.