Kỷ Tú Hiên choàng khăn lau tóc quanh cổ, phơi vài bộ quần áo lên ban công. Không có giá phơi đồ, cậu còn tiện tay làm một cái bằng dây thép nữa. Tai họa nhánh cây xoài và cái cột ban công.
Hoàn hảo!
Thẩm mỹ thì không hoàn hảo lắm! Hệ thống muốn rít lên. Êm đẹp ban công thành chỗ phơi đồ của sinh viên sống xa nhà rồi.
Kỷ Tú Hiên ngồi trên giường lau tóc, cậu không quen dùng máy sấy, một cái là vì cậu không có tiền mua, cái nữa là vì máy sấy quá ồn.
Cửa phòng bị gõ hai cái rồi tự động mở ra, Kỷ Tú Hiên đưa mắt lên nhìn khách không mời. Lạc đại thiếu?
Lạc Minh Huyền vốn là muốn chất vấn Kỷ Tú Hiên ngày đầu đi học đã tìm người đánh nhau còn vào đồn uống trà, hắn không có thứ anh em ác liệt như vậy!
Nhưng mà làm hắn khựng lại chính là hình ảnh Kỷ Tú Hiên ngoan ngoãn nghiêng đầu nhìn ra cửa, bộ mặt non nớt hơi mang kêu ngạo và ngây thơ, đôi mắt to tròn một đỏ một đen không chớp nhìn hắn, một bộ em trai đáng yêu mềm mại, nguyễn manh manh không phù hợp với hai chữ "nổi loạn" chút nào. Tay hắn nắm then cửa run rẩy.
Chết thật, đáng yêu quá! Ngay từ đâu ngoan như vầy thì sẽ chết à!
Lạc Minh Huyền có cái sở thích không dám công bố, hắn thích những thứ mềm mại, như động vật nhỏ chẳn hạn. Nói ra thì không phù hợp với hình tượng tổng giám đốc của hắn chút nào. Đó cũng là lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765132/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.