Lạc Minh Huyên nhìn qua thằng em tri thức: "Lần trước anh hai có hỏi em chuyện của Tú Hiên?"
Lạc Minh Yến: "Chuyện ăn mặc hả?"
Lạc Minh Uyên đẩy kính, như mấy cụ già dưỡng sinh, uống lên miếng trà: "Theo nghiên cứu khoa học cho thấy, nổi loạn tuổi dậy thì, những gì họ làm là một hành vi hết sức bình thường. Ví dụ lúc trước bọn họ không thích màu đỏ, cảm thấy nó quá chói mắt, lòe loẹt, nhưng khi bị dính hội chứng tuổi teen thì nhận thức cũng thay đổi, cảm thấy màu đỏ hỉ cảm, rất tươi sáng, rất may mắn, rất-"
Nghe mà mí mắt đánh nhau luôn.
Lạc Minh Yến cắt ngang: "Ớ, quay lại rồi. Còn đem theo chổi? Thằng nhỏ định quét sân hay múa kiếm cưỡi chổi?" Ai cần nghe mấy lời học thuật vô vị kia của anh chứ? Chán phèo.
Lạc Minh Huyên: "..." Càng nói càng thái quá.
Kỷ Tú Hiên quay lại nhà bếp lấy cái chổi, không phải quét sân cũng không phải đánh người. Vì cái quần báo dính ở trên nhánh cây, lấy không xuống.
Đi ngang qua phòng khách, Lạc Minh Huyên lần này ngược lại chủ động: "Tú Hiên, em đang làm gì sa-?"
Chữ sao phát âm còn chưa rõ ràng đã bị Kỷ Tú Hiên quay mông lại đối mặt, thái độ cực kỳ ngang tàng không xem ai ra gì: "Chó ngoan không cản đường chủ."
"..."
Lạc Minh Uyên sức sẹo an ủi: "Tính tình hung, mình càng khuyên em nó sẽ càng làm ngược lại, ăn cứng không ăn mềm, tính cách như trái sầu riêng. À, nếu tỏ vẻ quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765062/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.