Tỏ tình không phải cứ muốn là làm được… Đặc biệt đối với một tên lắm lời mà nói, căng thẳng quá có khi lại từ tỏ tình tổ lái sang chuyện khác cách xa vạn dặm, càng nói càng xa, càng nói càng nhiều, lạc trôi không lối về…
Rốt cuộc Ngao Giao cũng chịu hết nổi nữa, đỡ trán kêu: “Hôm nay cậu nói nhiều quá đấy, có thể đi nghỉ một lát được không?”
Hoa Lao ngượng ngùng ngậm miệng lại: “Vâng…”
Kết quả hai người vừa mới yên tĩnh một lúc, Ngao Giao lại không nhịn được trước, giả bộ tùy ý nói: “Hôm nay đến nhà tôi ăn cơm nữa không? Hôm qua tôi mới mua phô mai, giờ không biết nên nấu món gì.”
Hoa Lao định đồng ý theo bản năng nhưng chợt nghĩ đến gì đó mà lắc đầu dữ dội, nghiêm túc nói: “Sếp Ngao, tôi không thể đến nhà sếp được.”
Ngao Giao ngẩn người, giây tiếp theo trên mặt hiện lên chút bối rối. Hắn kiên nhẫn hỏi: “Vì sao?”
Hoa Lao đỏ bừng mặt, nói không ra ba chữ “Em thích anh”, chỉ ấp a ấp úng: “Không là không, ừm… Sếp còn gì không… Không thì tôi… Nói chung là không được!”
Ngao Giao im hơi lặng tiếng, hồi lâu sau mặt không cảm xúc nói đầy trào phúng: “Sao, giờ thấy đồng tính như tôi buồn nôn rồi hả?”
Hoa Lao không đáp trả, anh hoàn toàn không hiểu đang yên đang lành vì sao Ngao Giao lại nổi giận, anh nói đồng tính buồn nôn lúc nào chứ?
“Kìa, ý của tôi là…” Hoa Lao nhắm mắt nhắm mũi tính giải thích nhưng Ngao Giao chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-goi-dien-thoai-chu-khong-phai-noi-chuyen-voi-anh/2431254/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.