Bạn đang đọc truyện Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với Anh của tác giả Tĩnh Thủy Biên. Có điều chưa kịp xong xuôi gì, em trai lại gọi tới. Một tay che lại phần túi quần phồng ra, Hoa Lao đành chịu đựng cơn cao trào của từng đợt chuông rung, da ga da vịt của anh thành công nổi bắn lên tung tóe…
Cuối cùng phải vượt muôn vàn cách trở Hoa Lao mới vào được đến buồng riêng trong WC, thở phào một hơi dài xong hớn hở bắt máy: “Anh mày đến rồi đây.”
Hoa Động rầu rĩ đáp: “Vâng ạ.”
Cùng lúc đó bên tai trái Hoa Lao chợt nghe thấy một tiếng “Hừ…” như có như không, anh cảm thấy hơi kì lạ, nghĩ ngợi một chút bèn đổi điện thoại sang tai khác rồi tiếp tục nói chuyện: “Sao thế bé cưng, đang buồn hả?”
Hoa Động thở dài đáp: “Than ôi…”
Nếu là fan của Tĩnh Thủy Biên, bạn có thể đọc thêm Dài Lâu hay Danh Nghĩa.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.