Hôm nay trời khánắng. Ánh nắng chói chang chiếu rọi lên người Phong khiến bóng hắn kéodài ra. Tôi len lén đi theo Phong ra sân bóng phía sau trường học. Giờnày đang là ra chơi nhưng trời lại nắng gắt như vậy nên ngoài đây chỉlác đác vài người.
Phong ngồi trên một cái ghế đá dưới tán cây, im lặng nhìn đi xa xăm. Tôikhông biết hắn đang nhìn gì nhưng cảm thấy dường như hắn rất cô đơn. Qua đoạn nói chuyện của Phong và hiệu trưởng, hình như họ không được hòahợp cho lắm. Nhìn một hồi lâu, tôi không nhịn được liền ngồi xuống ghếđá bên cạnh. Có lẽ Phong mãi miết nhìn về phía xa nên không hề nhận ratôi đang ngồi kế bên, tôi liền lên tiếng nói chuyện với hắn:
” Chuyện hồi nãy xin lỗi nha!”
Nghe giọng tôi, Phong hơi giật mình quay đầu nhìn tôi rồi khẽ 'Ừ' một tiếng, sau đó lại tiếp tục im lặng. Hai chúng tôi cứ im lặng như thế cho đếnlúc Phong lên tiếng phá vỡ bầu không khí:
” Chuyện lúc nãy cậu nghe được đừng kể ai nhé!”
Tôi hơi ngạc nhiên vì câu nói ấy. Rõ ràng lúc đó tôi đã nép sang một bên ấy mà hắn vẫn nhận ra được. Không để tôi trả lời, Phong liền đứng dậy rồiquay đầu về phía tôi:
” Về lớp thôi, sắp vào học rồi!”
Nói rồi Phong liền quay đầu đi trước. Tôi ngây người nhìn theo hắn một lúc lâu rồi vội vàng đuổi theo sau.
Hắn đang rất buồn thì phải? Đang lúc tôi không để ý thì Phong đột nhiênđứng lại khiến đầu tôi đâm sầm vào lưng hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ghet-co-do-dang-yeu/1861823/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.