Nhưng rất nhanh Chu Mẫn liền quăng chuyện này ra sau đầu, ăn nhiều thì ăn đi, còn đỡ hơn chỉ ăn một hai miếng, hiện tại Chu Mẫn đã biết lượng ăn của Tử Minh lúc nấu sẽ nấu nhiều nhiều chút chẳng phải là được rồi sao.
Chu Mẫn dọn dẹp một chút mới đi ra bên ngoài, Tử Minh không về phòng mà ngồi ở phòng khách xem chương trình thời sự chính trị, vẫn là người phụ nữ hôm qua dẫn chương trình nhưng là chương trình mới chứ không phải chiếu lại hôm qua.
Hết chương trình chính trị liền tới bản tin nước ngoài.
Chu Mẫn:" Chúng ta ra ngoài đi dạo chút đi chú."
- Không đi.
Chu Mẫn như không nghe thấy chạy lên lầu lấy thảm lông xuống đắp chân cho Tử Minh.
- Chúng ta vừa ăn xong, đi dạo tốt cho sức khoẻ.
Tử Minh vẫn không đi.
Chu Mẫn không bỏ cuộc ở một bên phân tích đi dạo có lợi chỗ nào, còn nói ra ngoài hít khí trời nhìn mấy bông hoa bên ngoài vườn tâm tình cũng rất tốt, cứ như vậy luyên thuyên gần năm phút.
Tử Minh nghe đến phiền.
- Bình thường cô nói nhiều như vậy?
Chu Mẫn lắc đầu một cái.
- Đâu có, bình thường tôi nói chuyện tương đối ít, chẳng qua tôi quan tâm đến chú muốn đi dạo với chú nên mới nói nhiều thêm một hai câu.
Thật sự chỉ nói nhiều thêm một hai câu sao? Đã nói gần năm phút rồi, nếu hắn không đồng ý nữa chỉ sợ vẫn còn nghe Chu Mẫn nói đến giờ ngủ trưa luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450235/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.