Viên Viên thấy Chu Mẫn liền chạy về phía này ôm lấy chân cô.
- Khủng long có áo giáp mới rồi ạ.
Hai người bọn họ tìm một chỗ trống ở sân cát xây lâu đài, bên kia ba đứa nhóc cũng ngồi xổm xây lâu đài khủng long của mình, bởi vì mấy nhóc rất ít chơi trò này nên không biết xây thế nào, xúc cát bỏ vào xô lại đổ ra, cát không được đè cứng đổ ra liền thành một bãi.
Ba nhóc làm như vậy gần ba bốn lần cuối cùng mất hết kiên nhẫn không làm nữa.
- Hừ, chúng ta là khủng long xung quanh là nhà xây lâu đài làm gì.
- Đại ca nói rất đúng, khủng long rất lớn không thể vào nhà ở.
- Không xây lâu đài vậy căn cứ của chúng ta ở đâu? Bên kia địch xây sắp xong rồi.
Nhóc vừa dứt lời cả ba liền nhìn về phía Chu Mẫn với Viên Viên.
Thật sự là xây sắp xong rồi, còn xây rất đẹp nữa.
Ba đứa nhóc cũng có chút ganh tị, khủng long thì sao chớ, cũng muốn có lâu đài đẹp mà.
Đứa lớn nhất cũng chỉ mới học lớp hai, kéo hai đứa kia lại túm tụm lại như đang bàn kế hoạch.
- Làm sao bây giờ, chúng ta không biết xây lâu đài, nhà cũng không biết xây.
Đứa nhóc bị lấy mất thùng giấy khủng long hôm qua nghĩ nghĩ một lúc liền lên tiếng.
- Chúng ta xây đại đi, có căn cứ là được, hôm nay chúng ta nhất định thắng, em sẽ bắt Viên Viên về xây lâu đài cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450233/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.