Hai người vừa về đến nhà đã có bác sĩ đợi sẵn, Chu Mẫn đẩy Tử Minh đi vào.
Chu Mẫn mờ mịt nhìn vị bác sĩ trước mặt:" Bác sĩ đến đây làm gì? Là chú không thoải mái hả, chân đau?"
Tử Minh:" Cô không thoải mái, khám cho cô."
Chu Mẫn ngoan ngoãn ngồi xuống, tay còn nắm chặt xe lăn của Tử Minh, hơi ngiêng đầu.
- Chú đói không?
- Không đói.
Chu Mẫn được bác sĩ khám xong liền đứng dậy tiễn ông về nhà, bởi vì khá trể bên ngoài còn lất phất mưa, Vân Viên tiện đường lái xe đưa ông về.
Chu Mẫn xoay người trở vào thấy Tử Minh di chuyển xe lăn về phía thang máy mới lên tiếng.
- Tôi nấu bát mì cho chú, ăn rồi hẳn ngủ như vậy thoải mái hơn.
Bác sĩ lúc nãy kiểm tra sơ qua cho Chu Mẫn nói không có vấn đề gì, nhưng nếu cảm giác khó chịu càng lúc một nhiều thì nên đi đến bệnh viện làm kiểm tra tổng quát một chút, hiện tại kiểm tra sơ lượt, vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra tổng quát thì hơn.
Chu Mẫn thấy cửa thang máy mở ra liền đẩy Tử Minh vào mới chạy ra bên ngoài.
- Tôi nấu xong sẽ đem lên phòng chú, ở dưới này lạnh lắm ăn ở trong phòng ấm hơn.
Tử Minh muốn từ chối nhưng cửa thang máy đã đóng lại.
Chu Mẫn nấu hai bát mì xong mới đặt lên khay, khay này không nhỏ cũng không lớn vừa vặn để đủ hai tô mì thêm hai ly sữa, khay này lúc trước dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450184/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.