Hạ Dương và Bạch Ân tỉnh dậy, cả hai cùng nhau về nhà.
Về nhà nhìn thấy Hạ Thành Chí và Bạc Cảnh Ngôn đang âu yếm hạnh phúc khiến hai người cũng vui lây.
Hạ Thiên từ trên lầu đi xuống, nhìn em trai vừa đi về mà cả người lấm lem liền hết hồn: “Em trai, ai làm em ra nông nổi này?” Hắn liếc sang Bạch Ân: “Là cậu?”
Hạ Dương lập tức chắn trước mặt Bạch Ân: “Không không, anh ơi, không phải cậu ấy đâu. Em bị người ta lừa vào bar… là Ân Ân đã cứu em.”
Hạ Thành Chí và Hạ Thiên nghe vậy, sắc mặt phút chốc âm trầm: “Là ai?”
Hạ Dương nhìn bọn họ lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng liền không nhịn được mà bật cười: “Ân Ân đã xử lý kẻ đó rồi. Giờ các anh có muốn ra tay cũng không kịp nữa đâu.”
Nghe vậy, hai anh em nhà họ Hạ mới thấy Bạch Ân thuận mắt hơn một chút. Xem ra cậu em rể này cũng được việc.
Hạ Dương nhìn gia đình hạnh phúc, tất cả mọi người đều lo lắng quan tâm đến mình thế này khiến cậu vui vô cùng.
Rốt cuộc từ bây giờ cậu đã có thể thoải mái cảm nhận tình cảm gia đình mà không còn phải lo đây chỉ là một giấc mơ nữa rồi.
Đây là thế giới của cậu, là nơi cậu thuộc về.
Nơi này có người cậu yêu, có gia đình yêu thương cậu, có bạn bè luôn bên cạnh.
Dù cho sau này ai muốn đưa cậu đi thì cũng không được. Bởi bạn trai cậu chính là chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/1933785/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.