Chương trước
Chương sau
Tư Thiên Thu là lưu lượng mà "Thánh Ngu" dự định nâng năm nay, hắn tham gia chương trình này chính là vì muốn hút fan, thêm vào mối quan hệ giữa hắn và Tần Tư Tranh, mục đích sâu sắc hơn là loại bỏ cái tên Tần Tư Tranh này xuống, bên trên cũng cố ý dặn dò không cho Tần Tư Tranh có cơ hội lộ diện.

Vạn Lai hiểu rõ quy tắc trong cái vòng này, ngầm hiểu ý mà tiếp tục cue quy trình, "Các vị bảo bối đều rất ngoan biết giao đồ chơi lên trước, vậy chúng ta sẽ bắt đầu chọn lựa nhà ở nha, bất quá trước đó chúng ta phải hoàn thành một trò chơi, bảo bối nào hoàn thành xong trước sẽ có quyền ưu tiên lựa chọn."

Vạn Lai lấy ra từng tấm ảnh, từ nhà trưởng thôn sạch sẽ gọn gàng đến một đường xuống dốc, cuối cùng là căn nhà gió lùa gần như bốn phía, cửa sổ đều lung lay sắp đổ.

Tư Thiên Thu theo bản năng nghiêng đầu liếc nhìn Tần Tư Tranh, cậu ta lại còn hỏi Tiểu Cà Chua thích căn nhà nào, làm cho hắn nhất định phải chọn được nhà mà mình muốn.

Cậu ta chỉ xứng với nơi bẩn nhất và tồi tệ nhất!

"Trò chơi của chúng ta là thi đấu tiếp sức, nhóm bảo bối cùng ba ba và ma ma tiếp sức, nhóm đầu tiên đổ đầy bình nước kia sẽ là tổ thứ nhất chọn nhà ở."

Tần Tư Tranh hơi hơi đánh giá thể chất của mấy vị bạn nhỏ, Tiểu Cà Chua cố gắng một chút hẳn là có thể lấy được phòng số ba.

Tiểu cà chua nắm chặt tay nhỏ, "Ba ba, con sẽ cố gắng!"

Tần Tư Tranh thật sự yêu thích đứa trẻ này, cực kỳ giống bọn đệ đệ ngoan ngoãn trong cô nhi viện, cậu xoa xoa đầu bé, cổ vũ cho bé.

Trò chơi bắt đầu, con trai của Hà Độ là Đậu Đậu lớn tuổi nhất, bưng chén nước cũng vững vàng nhất, lúc bước đi chỉ văng ra một chút, tiếp theo là Tiểu Bánh Trôi nhà Hứa Tẫn Hàn.

Tiểu Dâu Tây cùng Tiểu Cà Chua gần như đều bằng nhau.

Cuối cùng là Nhung Nhung.

Tần Tư Tranh hơi cúi người xuống chờ nhận nước từ trong tay Tiểu Cà Chua, đưa tay cổ vũ cho bé, "Tiểu Cà Chua không cần gấp, cứ chậm rãi đi."

Tư Thiên Thu không muốn ở trong căn nhà tồi tàn kia, giọng nói có chút vội vàng, "Bảo bối cố lên a! Đi nhanh một chút sắp bị đuổi kịp rồi!"

Tiểu Cà Chua đưa chén nước đến tay ba ba sớm hơn Tiểu Dâu Tây hai giây, Tư Thiên Thu đột nhiên nhíu mày, động tác nhận lấy có chút thô lỗ, hắn rót nước vào bình rồi bảo cô bé nhanh đi lấy nước tiếp.

Tiểu Dâu Tây chạy thật nhanh trở về, qua lại như vậy hai lần, MC đã bắt đầu đếm ngược.

Nhóm bên này của Hà Độ nhiều nước nhất, tiếp theo là Tiểu Bánh Trôi, Tiểu Dâu Tây căng thẳng vấp phải chân của Tiểu Cà Chua, hai người té thành một cục không thể làm gì khác hơn đành phải đi lấy nước một lần nữa, Nhung Nhung cư nhiên vượt lên trước trở thành người thứ ba.

Khoảng cách giữa Tiểu Dâu Tây và Tiểu Cà Chua rất hẹp.

Mọi người đều khẩn trương triển nhìn hai bạn nhỏ, Tiểu Bánh Trôi và Nhung Nhung còn hô cố lên.

Tư Thiên Thu và Tần Tư Tranh gần như tiếp nhận chén nước cùng một lúc, nhưng đúng lúc này, "choang" một tiếng, một cái chén rơi xuống đất.

"Cái chén của tôi!" Tư Thiên Thu kinh ngạc thốt lên.

Tiểu Dâu Tây vừa thấy chén nước của mình rơi vỡ, liền khóc lớn lên.

"Không khóc không khóc, là ba ba có lỗi với con, là ba ba không cẩn thận làm rơi mất chén, xin lỗi Tiểu Dâu Tây." Tư Thiên Thu một mực xin lỗi Tiểu Dâu Tây, hai mắt đều đỏ, thanh âm hàm chứa một chút nghẹn ngào.

Làn đạn đều đau lòng muốn chết.

【 Tần Tư Tranh cũng ác tâm quá đi, thấy mình sắp thua liền đánh vỡ chén của người khác, buồn nôn chết rồi. 】

【 Ôm Thu ca ca một cái, không khóc a, ngươi khóc tâm ma ma đều đau. 】

Chương trình đang phát sóng trực tiếp, không thể phát lại để phán định, cũng không thể cứ giằng co như vậy, Vạn Lai lập tức nghĩ biện pháp làm hoà hoãn bầu không khí.

"Hai vị bảo bảo đều rất ưu tú, vì vậy quyền chọn nhà cuối cùng của chúng ta, để cho ba ba đến kéo búa bao, có được hay không?"

"Không sao không sao, chúng tôi nhường căn nhà cho Tư Tranh là được rồi." Tư Thiên Thu cúi người xuống lau nước mắt giúp Tểu Dâu Tây, thấp giọng nói: "Bảo bối đừng khóc, chúng ta ở như vậy cũng không sao, ba ba sẽ giúp con bắt sâu, đừng khóc."

Tiểu Dâu Tây vừa nghe thấy có sâu khóc càng ác hơn.

Tiểu Cà Chua bị tiếng khóc của Tiểu Dâu Tây làm cho sửng sốt, thật lâu sau mới vươn tay nắm lấy tay Tần Tư Tranh, "Ba ba, con có thể nhường nhà cho Dâu Tây muội muội không?"

Tần Tư Tranh cũng bị sửng sốt bởi tiếng khóc.

"Ba ba, có thể không? Con là con trai không sợ sâu, để cho muội muội ở trong đó, có thể không?" Tiểu Cà Chua hỏi.

Nhận được sự đồng ý, bé đi tới trước mặt Tiểu Dâu Tây vươn tay vỗ vỗ đầu của cô bé, bi bô nói: "Dâu tây muội muội em đừng khóc, ba ba anh đã đồng ý nhường nhà cho em rồi."

Cuối cùng Hà Độ lấy được căn nhà tốt nhất là nhà trưởng thôn, Hứa Tẫn Hàn lấy được căn nhà sạch sẽ số hai, Liễu Miên Miên lấy được số ba, Tư Thiên Thu lui mà cầu lấy được căn nhà số bốn.

Tần Tư Tranh và Tiểu Cà Chua vào ở căn nhà kém nhất, nhà số năm.

***

Lúc này ở bên ngoài máy quay, trong một căn phòng tối đen như mực, màn hình chiếu cực lớn dán vào trên mặt tường, ánh sáng xanh u ám có chút âm trầm khó giải thích.

Lục Tiện Thanh chống cằm, ánh mắt thanh đạm, đầu ngón tay vô thức gõ lên tay vịn.

Đây rõ ràng là chuyện ngáng chân thường gặp trong giới giải trí, Tần Tư Tranh lại ngu xuẩn như vậy, không phát hiện?

Một giây sau, thanh niên xinh đẹp cầm cái chén trong tay Tiểu Cà Chua, đầu ngón tay trượt qua, dính một chút nước, lấp lánh dưới ánh mặt trời, hơi thở của người bên ngoài máy quay lập tức trở nên nặng nề.

Hầu kết Lục Tiện Thanh khẽ động, ánh mắt gắt gao khóa chặt đôi bàn tay kia, không kiêng nể gì mà xâm phạm, ảo tưởng mà miêu tả.

Nắm, giữ, móc... Đầu ngón tay tựa như mang theo ngọn lửa, mỗi một động tác đều đốt lên một cây đuốc, làm cho cổ họng và lưỡi hắn đều khô, máu nóng tuôn trào, gần như trong nháy mắt khơi dậy dục vọng nặng nề ngủ đông đã lâu của hắn.

Cậu ấy có một đôi tay hoàn mỹ, và đầu óc ngu ngốc đến cực điểm.

Căn nhà rất nhanh đã được tìm thấy, Tiểu Cà Chua vẫn có chút sợ dơ không dám đi vào, đặc biệt là trong sân gà vịt ngỗng đầy đủ, còn có một ổ thỏ con. Giàn nho rủ xuống rất nhiều quả chín, còn có một vườn rau nhỏ.

Thực sự là... Ngu ngốc có phúc của ngu ngốc.

"Ba ba, thật là thúi, con không muốn ở đây." Tiểu Cà Chua đột nhiên lùi bước, nhăn nhăn mũi lui về phía sau.

Tần Tư Tranh ló đầu nhìn thoáng qua: "Ở đây có thỏ con, con có muốn cho chúng nó ăn không?"

Tiểu Cà Chua nghe thấy thỏ con có chút động tâm, nhưng vẫn sợ dơ.

Tần Tư Tranh còn nói: "Ba ba quét dọn nhà cửa sạch sẽ, sau đó làm kem cho Tiểu Cà Chua ăn, có được hay không?"

Tiểu Cà Chua vừa nghe thấy có kem hai mắt đều sáng, "Có thật không?"

"Lừa người là chó con!"

Trần Nguyệt thường thấy câu tâm đấu giác trong giới giải trí, bộ dáng đã đến rồi thì nên ở lại như vậy của Tần Tư Tranh vẫn khiến cho cô có chút ngoài ý muốn.

Cô vốn tưởng rằng Tần Tư Tranh bị hãm hại sẽ trực tiếp giận dữ, không nghĩ tới lại nhịn xuống, tuyệt không một chút xấu tính nào như lời đồn đại.

Lục Tiện Thanh nhìn "khỉ con" trong màn hình lấy ra một cái đĩa rửa sạch sẽ, đi vào trong sân hái một chùm nho rửa sạch sẽ để bạn nhỏ ngồi ở trên ghế ăn.

Cậu bắt đầu bận trước bận sau mà thu dọn đồ đạc, áo sơ mi trắng dần bị mồ hôi thấm ướt, lộ ra cái gáy trắng nõn cùng xương bả vai hình cung đẹp mắt, mơ hồ lộ ra một nốt ruồi màu đỏ.

Tiểu Cà Chua thấy đầu cậu đổ mồ hôi, lấy bình nước nhỏ mình đang đeo rót một ly nước cho ba ba uống, kết quả đi không vững lập tức nhào vào trong lồng ngực của cậu, rót cái thấu!

Áo sơ mi trắng vừa dính nước, trong nháy mắt làm Lục Tiện Thanh nhớ tới ngày đó tại phòng tập thể hình hắn thấy được hai cái lỗ còn chưa khép lại.

Ban đầu trên đó có hai chiếc khuyên, nhưng đã bị cậu mạnh mẽ tháo xuống.

Lục Tiện Thanh nhắm mắt lại, giống như lữ khách trên đi trên sa mạc khát đến hít thở không thông, ao ước cắn nát máu thịt rút lấy huyết dịch.

Tần Tư Tranh bận rộn cả một buổi trưa, cuối cùng cũng dọn dẹp sạch sẽ căn nhà.

Trần Nguyệt đưa thẻ nhiệm vụ lên, Tần Tư Tranh còn chưa thay quần áo, sợ làm dơ giường liền trực tiếp ngồi dưới đất, cầm thẻ nhiệm vụ quạt gió nghỉ ngơi.

【 Ha ha ha đáng yêu quá đi, cứ như vậy ngồi dưới đất quạt gió, giống hệt ông nội tôi, ha ha ha ông già hóng mát. 】

【 Idol của tôi lúc đầu là con trai tôi sau đó là chồng tôi giờ thì thành ông nội tôi? Người ta năm nay mới mười tám tuổi đã gọi là ông già, cho ông già một chút đường sống đi cười chết. 】

【 Trước kia điều kiện đoàn làm phim không tốt Tần Tư Tranh liền trực tiếp tìm người diễn cảnh ngủ thay cậu ta, lần này cậu ta có thể ngủ cả đêm trong căn nhà rách nát này tôi liền nhận cậu ta làm ba ngay tại chỗ. 】

【 Phát sóng trực tiếp sao? Cho tôi số phòng, không phải tôi muốn nhìn cậu ấy mất mặt, chủ yếu là thích xem kịch tình thân cảm động. 】

Khắp màn đạn đều là ha ha ha, Tần Tư Tranh nghỉ ngơi đủ rồi gọi Tiểu Cà Chua cùng xem thẻ nhiệm vụ, "Hãy cùng bảo bối của mình cố gắng thông qua đạt được nguyên liệu nấu ăn, vì mọi người làm hai món ăn."

Tiểu Cà Chua chống cằm nằm sấp ở trên giường, lắc lắc đôi chân nhỏ, hỏi: "Ba ba biết nấu cơm không?"

Tần Tư Tranh cong cánh tay lên tạo thành tư thế khoe cơ bắp, "Đương nhiên rồi, ba ba cực kỳ trâu bò!"

"Vậy ba ba, con có thể đem nho cho Tiểu Bánh Trôi ca ca ăn cùng không?"

Tần Tư Tranh kinh ngạc vì bé lại nảy sinh tình bạn, "Đương nhiên rồi." Vì vậy cậu dắt bé đi đến chỗ ở của Hứa Tẫn Hàn.

Người dân thôn Dã Hồ thuần phác, đối với người ghi hình cũng rất tò mò, túm năm tụm ba ngồi ở dưới gốc cây liễu nhìn bọn họ.

Tần Tư Tranh một tay dắt Tiểu Cà Chua, một tay bưng nho, thỉnh thoảng đối diện với người dân, lễ phép nở nụ cười với họ.

"Mọi người có muốn ăn không?"

Người dân cực kỳ kinh ngạc, vội vàng xua tay: "Không ăn không ăn, các cậu cứ ăn đi."

Tần Tư Tranh híp mắt nở nụ cười, dẫn theo Tiểu Cà Chua đến chỗ Hứa Tẫn Hàn, bọn họ cũng vừa thu dọn xong, hoàn cảnh nơi này không tệ, phòng ở coi như sạch sẽ, trong sân còn có chuồng ngựa nuôi một con ngựa đen da lông bóng loáng.

"Hứa tiền bối."

"Tiểu Tần tới rồi, mời vào." Hứa Tẫn Hàn tính tình rất tốt, đối với cậu cũng không có thành kiến gì, mời cậu vào ngồi.

Tiểu Cà Chua nâng bát nho, bi bô gọi "Chú Hứa", hỏi hắn bé có thể ăn cùng Tiểu Bánh Trôi ca ca không.

"Đi ăn đi, Bánh Trôi ca ca đang rửa mặt đấy." Hứa Tẫn Hàn xoa xoa đầu của bé, chuyển ghế cho Tần Tư Tranh ngồi, hỏi cậu điều kiện của căn nhà số năm như thế nào, nếu như quá kém có thể sang bên phía mình ở.

Tần Tư Tranh vội vàng nói: "Khá tốt, đã dọn dẹp không còn nhiều lắm." Liền nói cho hắn biết kinh hỉ nhỏ trong viện, Hứa Tẫn Hàn cũng kinh ngạc, "Nha thật không tệ, ngày mai tôi đến chỗ các cậu ăn cơm."

Hai bạn nhỏ ngồi ở trong sân ăn nho, một tấm thẻ nhiệm vụ nhẹ nhàng rơi xuống đầu gối bạn nhỏ, hai người cũng không biết chữ, cầm thẻ nhiệm vụ trở về tìm ba ba.

Tần Tư Tranh nhận lấy, " Nhóm ba ba cùng với bảo bối hãy chuẩn bị một tiết mục tài nghệ, buổi tối chúng ta sẽ có một buổi tiệc lửa trại chào mừng, do ba ba cùng bảo bối hợp tác hoàn thành, cố lên nha!"

Hứa Tẫn Hàn nở nụ cười, "Dạy trẻ con cũng không dễ dàng a, cậu dự định dạy cái gì?"

Tần Tư Tranh tự biết mình ca hát không được khiêu vũ cũng không xong, tài nghệ duy nhất chính là đánh quyền, vì vậy yếu ớt hỏi: "Thái cực quyền, Vịnh Xuân quyền, Muay Thái... Có thể được không?"

Hứa Tẫn Hàn sửng sốt một chút.

Làn đạn vừa nghe cậu dùng biểu tình ngoan ngoãn cẩn thận từng li từng tí một hỏi ra một câu khí phách như thế, đều sắp cười muốn chết rồi.

【 Ha ha ha ha Thái cực quyền, Vịnh Xuân, Muay Thái? Cậu ấy đang làm cái gì thế!! Buổi biểu diễn của những người khác là buổi biểu diễn nghệ thuật ngày 1 tháng 6, còn Tần Tư Tranh là hiện trường ẩu đả quy mô lớn? 】

【 Thái cực quyền còn tạm được, không bằng cậu tụ tập các ông bà nội trong thôn Dã Hồ lại cùng một chỗ rồi tổ chức thi đấu giữa người trung niên và cao tuổi ha ha ha ha. 】

【 Thật sự, tôi xem chương trình này là vì Tư Thiên Thu, kết quả đầy đầu tôi hiện tại đều là Tần Tư Tranh, chết tiệt quá đỉnh. 】

【 Flop flop flop(*). 】

(*) trong raw là 糊比 nhưng cách viết chính xác phải là 糊逼/ thường được sử dụng trong vòng tròn người hâm mộ chỉ những thần tượng không còn nổi tiếng hay hết thời và được sử dụng về cơ bản là để xúc phạm. ( tui xin phép được thay bằng từ flop) ( theo zhihu.com và HiNative)

【 Phía trước có phải có bệnh hay không? Flop hay không cũng không phải để cho ngươi xem? Không thích thì lăn, tìm cảm giác tồn tại cái gì, phiền muốn chết. 】

【 Cảm giác Hứa thị đế cùng Tần Tư Tranh quan hệ rất tốt a, không phải Tần Tư Tranh giành giải thưởng với hắn sao? Làm thế nào mà hai người bọn họ lại có thể thân thiện như vậy bên trong tống nghệ? 】

【 Diễn kịch mà thôi, sẽ không có người thật sự cho rằng show tống nghệ thực tế là thật chứ, đều có kịch bản, tổng hợp tư liệu đen của Tần Tư Tranh, click vào sẽ đưa [ link ]. 】

*****

Bên này Từ Chiêu cũng phái người nhìn chằm chằm bất cứ lúc nào, không phải Internet mà là Tần Tư Tranh, miễn cho cậu lại đột nhiên làm chút chuyện kinh hãi thế tục gì đó.

Nhưng bất ngờ chính là, biểu hiện cư nhiên tốt ngoài ý muốn?

Đáng yêu như vậy, ngay cả cũng bị Tần Tư Tranh làm cho cười chết, đây là một dấu hiệu rất tốt.

Thần tượng một mực ở trên trời tiếp đãi cũng không nổi, đáng yêu ngoan ngãn tương phản với mỹ nhân bạo lực như vậy mới thật sự hút fan, bất quá, cậu ấy học được Thái Cực với Vịnh Xuân quyền từ khi nào?

Cậu ấy sẽ không mù quáng thiết lập hình tượng mới nữa phải không!

Cái này quên không dặn dò, đừng suốt ngày thiết lập hình tượng cho mình một cách mù quáng, nếu sụp đổ thì phải làm sao bây giờ!

━━━━━━━━━━━

Tác giả có điều muốn nói:

Tứ ca: Đây không phải là điều đương nhiên sao? Hôm qua anh có trông chừng Tiểu Tranh giúp tôi không? Có ai lợi dụng em ấy không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.