Nhà ăn học sinh?
Vậy chẳng phải sẽ được tiếp xúc trực tiếp với học sinh sao?
Hắn... hắn có hơi căng thẳng một chút.
Không đúng, đó không phải trọng điểm!
Trong tình huống bình thường, chẳng phải bước tiếp theo nên là dẫn hắn đến gặp người quản lý chính của nơi này sao?
Ví dụ như viện trưởng cô nhi viện chẳng hạn, để xác nhận thân phận thêm một lần nữa.
Dù sao thì — đột nhiên xuất hiện một giáo viên mới như vậy, sao lại có thể hoàn toàn không đặt câu hỏi?
Xem ra phó bản bí ẩn này đúng là tồn tại rất nhiều điểm bất thường.
“Tốt.” 【Tác giả】không từ chối, hắn đi vòng sang hành lang phía bên kia, nhẹ nhàng gật đầu với người phụ nữ, “Làm phiền cô rồi.”
Người phụ nữ không đáp, chỉ lạnh lùng kéo tay cô bé kia tiếp tục đi về phía trước.
【Tác giả】sải bước theo sau, giữ khoảng cách nửa thân người. Người thanh niên nho nhã như đang trò chuyện thoải mái nói:
“Giờ này chắc mấy đứa nhỏ đang ăn tối rồi nhỉ? Tôi là giáo viên mới đến đột xuất, mong là sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng của các em.”
“Chẳng qua nói thật, tôi cũng rất mong được sớm gặp bọn nhỏ một chút……”
Giọng nói của thanh niên mặc áo dài màu tối ôn hòa như dòng suối mát, mặt mày luôn thấp thoáng ý cười nhẹ nhàng.
Từng câu nói như chạm đúng điểm ngứa, vừa dịu tai lại không hề gượng gạo.
Người ta nghe vào không những không khó chịu, mà còn cảm thấy hắn thực sự quan tâm đến lũ trẻ nơi đây, là sự quan tâm phát ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849563/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.