Hồng hồ – hay còn gọi là hồ ly lông đỏ – tùy theo vùng miền và giống loài mà màu lông có thể khác nhau, từ vàng nâu, đỏ nâu cho tới đỏ thẫm.
Hai con hồ ly vừa khe khẽ thì thầm đi ngang qua trước mặt Tiêu Quy An đều có bộ lông đỏ nâu, nhưng không hề thuần khiết. Trên lớp lông ấy lẫn không ít sợi thô ráp hỗn tạp, giữa các sợi còn lộ ra chút trọc khí.
Nếu là tu hành thành công, hóa thành linh hồ chính đạo, thì lông sẽ mượt mà sáng bóng, khí tức thanh thuần rõ ràng, chỉ nhìn thôi cũng thấy là giống loài thanh tu.
Mà hai con hồ ly này, hiển nhiên là đi đường tắt, miễn cưỡng tu hành tới mức có thể nói tiếng người, nhưng đến cả luyện hóa hoành cốt còn chưa xong, phát âm cũng chẳng rõ ràng.
Chúng linh thức thấp, tất nhiên không nhận ra được sự tồn tại của quỷ tân nương, chỉ mơ hồ cảm thấy rừng trúc này lạnh lẽo lạ thường, nên nhanh chóng rảo bước, cái đuôi loạng choạng lẫn vào bụi cỏ phía xa.
Mãi một lúc sau, Tiêu Quy An mới nhẹ nhàng đáp xuống từ cành trúc.
Tuy không rõ rốt cuộc là chuyện gì, nhưng chỉ cần nghe loáng thoáng mấy câu đối thoại ban nãy, hắn đã ngửi thấy mùi âm mưu.
Nhà ai mà hồ ly chính đạo lại nói ra được mấy từ như "hút", "nuôi", "phẩm chất" cơ chứ? Tách riêng thì không sao, gom lại nghe đã thấy chẳng đàng hoàng rồi.
【Tưởng gì, cứ tưởng hồ ly tu yêu đều sẽ rất đẹp. Hai con kia nhìn vừa dơ vừa xấu, mập ú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849528/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.