Mặc dù Lỗ Sầm đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng dáng người bảo trì không tồi, hơn nữa vẻ ngoài của ông ta có phần văn nhã, lại đắp thêm nào là tây trang nào là đồng hồ xịn, thành thử nhìn cũng có vài phần mị lực của người đàn ông thành đạt. Chỉ có điều, lúc này đây trông ông ta khá là hung hăng bực bội, ông ta đi tới trước bàn làm việc của Lâm Hành Tri, vung tay vỗ mạnh lên bàn rồi cao giọng chất vấn anh: “Lâm Hành Tri, anh có ý gì!"
Mặc dù Lâm Hành Tri đang ngồi nhưng lại không ở thế yếu, ngược lại, vẻ mặt bình tĩnh của anh hoàn toàn trái ngược với Lỗ Sầm: "Ngồi trước đi."
Lỗ Sầm căm tức nhìn Lâm Hành Tri: "Dự án này tôi đã phải bận rộn lâu như vậy, anh đã gác lại là gác lại hay sao? Dựa vào cái gì!"
Thư ký đã bưng trà hoa cúc đến trước cửa rồi, nhưng đi vào cũng không được mà lùi lại cũng không xong, vẻ mặt cô có chút sợ hãi.
Trợ lý của Lâm Hành Tri nghe thấy tiếng động thì chạy tới, anh ta đơn giản là tự mình nhận lấy tách trà, nói với cô thư ký: "Cô về chỗ trước đi."
Thư ký thở phào nhẹ nhõm, đưa tách trà cho trợ lý rồi nhanh chóng về lại bàn mình.
Trợ lý bưng trà hoa cúc vào văn phòng, đặt lên chỗ bàn trà cách bàn làm việc hơi xa, sau đó đóng cửa văn phòng lại. Nhưng anh ta không rời đi mà ở lại, đứng sau lưng Lâm Hành Tri. Anh ta lo lắng Lỗ Sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-xem-cuon-sach-ma-may-nguoi-xuyen-vao-roi/2623266/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.