Lâm Hành Tri nhẹ giọng nói: "Nếu chú Lỗ đã tin tưởng vào dự án này như vậy thì chú nên đưa nó ra thảo luận cùng với mọi người trong cuộc họp tới, chứ không phải là nhân thời điểm tôi xuất ngoại đàm phán hợp đồng mà làm những thủ đoạn nhỏ này.”
Lỗ Sầm hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Hành Tri, sau đó quay người rời đi.
Lúc này, Lâm Hành Tri mới tiếp tục lật xem tài liệu.
Trợ lý hỏi: "Sếp, để tôi đổi cho anh một tách trà khác."
Dù sao thì tách trà của Lâm Hành Tri cũng không đậy lại, ai mà biết Lỗ Sầm có phun nước bọt vào đó hay không.
Lâm Hành Tri ừ một tiếng.
Trợ lý không chỉ có bưng tách trà của Lâm Hành Tri ra ngoài, mà còn nhân tiện đưa cả tách trà hoa cúc kia theo luôn.
*
Lỗ Sầm sắc mặt âm trầm, vừa trở lại văn phòng của mình, nhìn thấy tâm phúc thì liền hỏi: "Những cổ đông nhỏ kia nói sao rồi?"
Tâm phúc lắc đầu nói: "Bọn họ đều nhát gan như chuột ấy, bị con sói mắt trắng Lâm Hành Tri dạy dỗ đến là ngoan ngoãn."
Lỗ Sầm không biểu hiện ra vẻ giận dữ như hồi nãy mà chỉ trầm giọng nói: "Nó đã bất nhân cũng đừng trách tôi đây bất nghĩa, đồ mặt dày không biết xấu hổ. Nếu không phải năm xưa ba tôi cứu ông nội nó, thì làm sao nó có mặt được trên đời này! Vậy mà con dám diễu võ dương oai với tôi! Đúng là đồ sói mắt trắng vô ơn."
*
Trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-xem-cuon-sach-ma-may-nguoi-xuyen-vao-roi/2623265/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.