" Em sợ anh sốc và khó có thể tin nếu em chỉ nói xuông "
Hàn Cẩn tỏ vẻ vô cùng tức giận lập tức lái xe về nhà ,Nhược Phi chạy lên trên phòng lục lọi tìm kiếm sau đó hét toáng lên " Mất rồi nó có thể đi đâu được chứ "
" Cô đang chọc tức tôi sao " không thể kiên nhẫn hắn lao tới bóp mạnh cổ cô đến khi cô không thể thở nổi mới buông ra .
Thấy mọi sự hỗn độn bà Lâm liền chạy lên " Có chuyện gì vậy thưa cô cậu "
Nhược Phi giả bộ khóc thút thít tiến về phía bà lâm " Bà lâm bà có thấy vật quan trọng tôi để trong đó không ,là thẻ nhớ quan trọng là bằng chứng cho cái chết của Vy Vy "
Bà Lâm giả vờ sợ sệt nhưng vẫn cố gắng trả lời " Hôm qua không có ai vào phòng này ngoài cô cậu .À có sáng hôm qua Tiếu Hi có được phân công vào dọn dẹp sau đó cô ấy xin ra ngoài "
Nghe đến đây tay Hàn Cẩn nắm chặt thành quyền gằn giọng " kêu cô ta lên đây "
Bà Lâm vội quỳ xuống ấp úng nói " Xin lỗi cậu cô ấy từ hôm qua đến giờ vẫn chưa về ạ
" Bà nói gì " Hàn Cẩn dần mất bình tĩnh
" Hôm qua tôi định thông báo nhưng vì là ngày vui của cô cậu nên tôi không dám thưa tôi đã cho người đi tìm nhưng không thấy "
" Bà làm ở đây đủ lâu bà phải biết nguyên tắc của tôi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-lo-yeu-em-mat-roi/2939088/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.