Sau một hồi giải thích cho 4 nữ thì Tĩnh Lâm mới được buông tha.
Nhưng điều mà hắn thắc mắc bây giờ là thế quái nào mà Tông Chủ Thủy Linh Tông lại dựa vào người hắn? Hắn và nàng chỉ gặp nhau có mấy lần thôi mà.
“Thủy Tông Chủ?”
Nghe hắn nói vậy, nàng hừ lạnh nói:
“Gọi...ta...là...Tiên...Âm!” (Thủy Tiên Âm)
“Khụ...khụ”
“Được rồi, vậy Tiên Âm tỷ, chuyện này là sao vậy?”
“Nhân gia được chàng cứu thì đời này nhân gia đi theo chàng rồi!” (Thủy Tiên Âm)
Phốc...
Không chỉ Tĩnh Lâm mà 3 người kia cũng sốc nặng không kém. Ngươi đường đường là Tông Chủ Thủy Linh Tông a.
Rắc...
Một bên khác, tách trà của Băng Ngọc Linh đã hóa băng và bắt đầu nứt vỡ. Điều này thì không cần phải nói cũng thừa hiểu lý do rồi. Băng Ngọc Linh đang ghen, ghen cực nặng.
“Linh tỷ, tỷ bình tĩnh! Nơi này là phòng trọ a!”
Hắn vội vàng nhảy ra sau lưng nàng khuyên can.
“Đúng a tỷ, tỷ mà đóng băng toàn bộ khu này thì phiền lắm a!” (Băng Ngọc Tuyết)
Băng Ngọc Tuyết cũng gật đầu phụ họa. Một lát sau, Băng Ngọc Linh mới bình tĩnh trở lại và nhìn Thủy Tiên Âm nói:
“Nếu ngươi đi thì Thủy Linh Tông làm thế nào? Muốn theo hắn phải gia nhập Băng Linh Tông a!” (Băng Ngọc Linh)
Băng Ngọc Linh cười nói nhưng không phải cười. Chính xác là đang khiêu khích.
“Ta giao lại cho tên đệ đệ ngu ngốc là được chứ gì!” (Thủy Tiên Âm)
“Tên Thủy Chấn Lưu đấy à?” (Băng Ngọc Linh)
“Đúng vậy!” (Thủy Tiên Âm)
Khóe miệng Tĩnh Lâm co giật. Ngươi rốt cuộc có phải Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-xuyen-khong/177464/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.