Trong mỗi một sinh mệnh, một sự sống, chúng ta đều thừa biết rằng có sinh tự nhiên có diệt, nhưng đôi lúc, sự mất mát ra đi quá đột ngột khiến cho mỗi chúng ta vẫn không thể chấp nhận được.
"Tiểu Sầu, ngươi tiếp tục ở lại Long thành, kiểm kê và giám sát tất cả mọi việc từ nhỏ đến lớn, phần tiểu Hổ cứ tiếp tục cùng những người còn lại hỗ trợ dọn dẹp, xây dựng cùng phòng thủ, tiểu Nhiên tiểu Ánh cố gắng đi thêm một chuyến vận chuyển tiếp tế liền trở về môn phái." Sau khi mọi việc tạm lắng xuống, Khải Minh tụ hội đám người lại rồi phân phó từng việc đến từng người.
Đến thời điểm hiện tại, Khải Minh hắn cùng những người khác đã không cần bận tâm về việc thú triều, chỉ khi đến đầu mùa xuân năm sau, cũng tức là sau ba tháng kế tiếp, bọn họ mới cần lo lắng về vấn đề này.
Việc mà bọn họ cần quan tâm hiện tại, đó chính là cái khắc nghiệt của mùa đông, lạnh giá, băng tuyết, đói khổ.....
Tuy qua thời gian canh tác lương thực thực phẩm trong hai tháng tại Minh Việt trấn, cùng với đó là Khải Minh mua thêm từ hệ thống một số lượng cũng nhiều, nhưng trữ lượng toàn bộ cộng lại, tính toán vừa cho Minh Việt trấn, vừa cho Long thành, kết quả đưa ra Long thành chỉ có thể cầm cự được đúng bốn mươi ngày, sau bốn mươi ngày Long thành sẽ không còn chút lương thực nào, đây là đã tính cho Minh Việt trấn vừa đủ ăn cho ba tháng mùa đông.
Do đó việc này chính là một mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-the-luc-khoi-tao/456956/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.