Có quyết định, có phương hướng, do đó Khải Minh mặc kệ tương lai mà tiến hành bồi dưỡng một nhóm xem như nửa cái đệ tử này.
Ngoài việc thay đổi pháp quyết từ phàm cấp hạ phẩm thành Hoàng cấp hạ phẩm, từ công pháp cũng như vậy, Khải Minh hắn còn cho đám đệ tử này dùng sữa vô hạn, muốn uống bao nhiêu liền uống bấy nhiêu.
Bảo đảm uống chết no cái đám này.
Cùng với đó, Khải Minh cảm nhận thế giới này chẳng mấy chốc lại có tai nạn phát sinh, thôi thì đã lỡ nhận đám học sinh này, cứ thế buff cho bọn họ mạnh nhất có thể, như thế sẽ dễ dàng bảo tồn được mạng nhỏ.
Về việc hắn không rõ dạy thế nào, ân, hai tên đệ tử nội môn ít nhiều cũng Đại Tông Sư, bọn họ không biết dạy sao?
Có công pháp pháp quyết, như thế đủ rồi.
Mà tại sao Khải Minh không thẳng thừng truyền công pháp Địa cấp, Thiên cấp và đan dược cho đám học sinh này tu luyện để nhanh.
Tất cả cũng có lý do hết!
Với thân thể đám nhóc này, tu luyện công pháp pháp quyết phải dựa theo tình hình tu vi, không đạt Đại Võ Sư không thể dùng huyền cấp, không đạt Đại Tông Sư không thể dùng Địa cấp, cứ thế mà tính lên.
Đối với đan dược cũng vậy, thân thể bọn họ quá yếu, dùng đan dược sẽ trực tiếp bạo thể mà chết, do đó hệ thống mới cấp ra thực phẩm hỗ trợ, vì nó ôn hòa hơn.
Hỏi sao đệ tử khác ở Đại Việt hoặc trên Thiên Tinh muốn dùng gì liền dùng đó, chẳng qua là từ lúc sinh ra bọn họ đã bị linh khí tẩy bổ, khác rất xa với Địa Tinh, một nơi linh khí quá ít
Do đó thân thể của hai loại người ở hai thế giới liền khác nhau.
...................
Buổi chiều chủ nhật!
Khải Minh ngồi trên ghế tựa ngoài hành lang tầng hai, hắn đang nghe Lạc Tinh Sơn báo cáo về trạng thái Long thành!
Lạc Tinh Sơn sau khi được triệu hoán không lâu liền đến Đại Việt phái, sau đó hắn được Khải Minh giao cho nhiệm vụ tọa trấn Long thành.
Tu vi của Lạc Tinh Sơn trong thời gian qua cũng khôi phục đến Hư Linh cảnh sơ kỳ đỉnh phong, là một tồn tại Võ Đế ở thế giới này.
Phần báo cáo cũng không gì, ngoài việc trạng thái băng tuyết dừng lại không tăng không giảm, nhu cầu sinh hoạt của người dân Long thành tốt hơn, thực lực ổn định đủ để tự bảo vệ sau mùa đông, liền không có việc khác.
Nghe xong báo cáo Khải Minh gật đầu rồi hướng dẫn một số việc, tiếp đó cuộc sống giáo viên của hắn lại như trước.
Ngẩn người, ướp muối!
Vì ở Biệt Thự Đại Việt có tụ linh trận, nguồn năng lượng đương nhiên từ linh thạch mà ra, do đó kể từ giờ phút ấy đám học sinh không cần đến trường làm gì, hắn cũng vậy.
Tuy ngày đầu hiệu trưởng có liên lạc, nhưng mà sau khi cao tầng quân đội liên lạc qua, từ đó không ai nhắc đến việc này.
..............
Mười ngày sau, tại Biệt Thự Đại Việt!
Nhìn đám học sinh phía dưới Khải Minh rất hài lòng mà gật đầu.
Tuy thiên phú thấp nhưng tài nguyên không thiếu, mặc dù với thiên phú thấp, khi dùng tài nguyên sẽ nhân hai nhân ba, có nghĩa là với một người thiên phú bình thường, muốn dùng sữa để tấn thăng mỗi tiểu cấp như Võ Sư phải dùng đến mười bịch, trong khi đối với người có thiên phú cao chỉ một đến ba bịch.
Cũng vì lý do đó mà nhiều người ít coi trọng những người có thiên phú thấp, với tài nguyên đó bọn họ bồi dưỡng ra ba bốn tên cường giả không thơm sao, ba đánh bốn không mạnh sao?
Nhưng tên Khải Minh không quan trọng vấn đề này, sữa có một triệu đồng một bịch, hắn còn nhiều tiền a.
Hiện giờ trừ bốn vị Thiên Mệnh Thiên Vận đã được đưa đến chỗ tiểu Sầu huấn luyện, ở đây chỉ còn hai mươi bốn học sinh.
Trong hai mươi bốn học sinh này, người có tu vi cao nhất không ai khác chính là lớp trưởng Thùy Dương, đạt đến Đại Võ Sư ngũ tầng, kế đến là Lê Yến Quyên cũng Đại Võ Sư nhị tầng, ngoài ra còn có hai học sinh đạt đến Đại Võ Sư, những người còn lại thấp nhất cũng đến Võ Sư thất tầng.
Với Thùy Dương, lúc trước thiên phú của nàng đã cao nhất lớp, do đó nàng dẫn đầu một khoảng cách xa thế cũng là lẽ thường.
Hôm nay, vì Khải Minh dùng thần thức phát hiện một số lượng yêu thú, số lượng tuy không nhiều nhưng chí ít cũng gần trăm con, trong đó cao nhất đạt đến Tam giai, cũng tức là Ngưng Đan hay Đại Võ Sư.
Điều khó hiểu cũng là đáng lo là bọn yêu thú này xuất hiện tại khu vực khu an toàn, địa đồ Xã An Xuyên của Huyện Bình Long, khoảng cách là nằm giữa hai Thành Phố lớn của tỉnh Minh Hải.
Tuy có lẽ cao tầng đoán được việc gì đó, bởi vì mấy hôm trước có một đại đội Liệp Nhân Giả tiến vào khu vực Huyện, ngoài ra còn có một trung đội quân đội, nhưng có vẻ họ không quá coi trọng sự việc lần này, bởi vì hai nhóm người kia mạnh nhất cũng chỉ ba vị Tông Sư, không có Đại Tông Sư cũng tức nguy cơ lần này rất cao.
Đến lúc mà đám thú tấn công người dân liền không thể cản được, khi cường giả hay tin chạy đến lúc đó đã trễ, khi ấy sẽ có bao nhiêu người phải bỏ mạng.
Riêng về phần báo tin cho bên quân đội, không cần, quân đội bây giờ đang rất loạn, vừa trấn thủ biên giới trước thú triều, vừa đau đầu chuyện ở nhà.
Vâng, không biết quái gì xảy ra, hai ngày trước nội bộ cao tầng Đông Dương triệt để loạn, bọn họ tranh giành quyền lực đấu đá nhau trên toàn phương diện, loạn như thế, dù bây giờ Khải Minh có báo cho quân đội, việc này chỉ tổ cho họ càng thêm đau đầu.
Vả lại không chỉ có yêu thú ở Tỉnh Minh Hải, mà trên toàn quốc đâu đâu cũng có yêu thú xuất hiện, nhiều nhất đều nằm ở khu vực phía Bắc Đông Dương, những tỉnh tiếp giáp với Đại Thiên quốc.
"Hôm nay gọi các em đến đây là có một vài việc cần thông báo!
Thứ nhất, hiện giờ trên toàn quốc đang có nguy cơ yêu thú bạo loạn, ngay cả ở Huyện Bình Long chúng ta cũng có.
Thứ hai, các em trước mắt tạm thời trở về nhà, gọi người nhà tốt nhất không nên đi ra ngoài, nếu các em cảm thấy nơi mình ở không an toàn, tốt nhất dẫn người nhà mình đến biệt thự này.
Thứ ba, gặp yêu thú trên đường, đánh không lại lập tức chạy, liều mạng chỉ là hành vi của những kẻ ngu ngốc, không ai coi trọng đâu." Khải Minh nhìn đám học sinh chậm rãi nói.
"Thầy, yêu thú cấp bậc thế nào thầy?" Lớp phó, vị học sinh có thực lực đứng thứ ba trong hai bốn học sinh bước ra hỏi.
"Cao nhất đạt đến Đại Tông Sư, tuy rằng tại Huyện Bình Long có một vị Đại Tông Sư quản lý, nhưng thực lực của yêu thú kia cao hơn, nói chung không có người ở Tỉnh đến căn bản vô pháp diệt nó." Khải Minh nhìn đến tên học sinh này trả lời.
"Vậy ở Tỉnh....." Sau khi Khải Minh trả lời liền có một học sinh tiếp tục hỏi.
"Ở Tỉnh chắc hẳn không có thời gian hỗ trợ chúng ta, bờ biển Đông Hải thậm chí xuất hiện yêu thú siêu việt Đại Tông Sư." Không chờ tên học sinh kia hỏi hết câu, Khải Minh liền ngắt lời hắn.
Nghe Khải Minh nói, cả lớp lâm vào trầm mặc, một thời gian dài không ai lên tiếng.
"Trước các em về đi, nhớ đến những lời thầy nói lúc nãy." Sau khi phát cho mỗi tên học sinh một bộ sáo trang đệ tử Tạp Dịch Đại Việt Phái cùng với mỗi người một thanh kiếm cấp bậc Hoàng cấp hạ phẩm, ngoài ra thêm chút dược lực đan dược chữa thương, Khải Minh liền cho đám học sinh trở về nhà.
Với sáo trang đệ tử tạp dịch, bộ sáo trang này có thể giúp cho đám học sinh cản lại phần nào nguy hiểm, bảo hộ cao nhất đạt đến một lần thực lực toàn bộ của cấp Ngưng Đan, năm lần Luyện Hồn hoặc hai mươi lần Luyện Linh.
Nói chung đám học sinh chỉ quanh quẩn Luyện Thể, thực lực vẫn quá yếu đi.
Về phần vũ khí Hoàng cấp hạ phẩm, ít nhiều cũng giúp học sinh chống được đến cấp tiểu Tông Sư.
Nói chung, bảo hộ phần nào hay phần đó, chỉ tiếc Khải Minh hắn không thể can thiệp vào quá nhiều, đám đệ tử của hắn không đủ để quản những việc còn lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]