Chương trước
Chương sau
Trở lại đảo nhân tạo Đại Việt Huyền Môn, Khải Minh lập tức tìm hiểu thông tin trong thời gian qua.

Về phần tên Đại Việt Huyền Môn, đây là tên mà tiểu Sầu đặt cho đảo.

Hiện giờ, trên đảo có tất cả năm mươi tên đệ tử Nội Môn Đại Việt phái, tất cả không tham dự bất kỳ sự việc nào mà tập trung về đảo, kể cả hai tên đệ tử ở biệt thự cũng vậy, đây là lệnh của tiểu Sầu.

Trong năm mươi tên đệ tử này, tu vi thấp nhất đạt đến Ngưng Đan sơ kỳ, cao nhất có mười một tên Ngưng Đan đại viên mãn đỉnh phong.

Về phần khu vực xung quanh, do ở đảo Đại Việt Huyền Môn có trận pháp hộ trận cấp Hóa Thần đại viên mãn đỉnh phong, cũng tức là cấp cao nhất ở thế giới này, do đó dù bên ngoài tràn đầy yêu thú, nhưng trên đảo vẫn bình an vô sự.

Về phần yêu thú, cấp bậc yêu thú cao nhất xâm lấn thế giới này, có bốn con yêu thú đạt cấp Hóa Thần, trong đó có một con đến đại viên mãn đỉnh phong, chỉ có điều chúng hình như đang làm gì đó dưới đáy biển, vẫn chưa tấn công vào thế giới loài người, nếu không thế giới này đã hủy diệt từ lâu.

Thực lực của nhân loại hiện giờ cao nhất vẫn chỉ Linh Đan cảnh đại viên mãn đỉnh phong, ở đây gọi là Võ Thánh, cấp như vậy hiện giờ có tổng cộng mười tám vị trên tinh cầu và khu vực ngoài không gian kia.

Trong đó có mấy vị chỉ mới đột phá không lâu.

Mà nhìn qua thông tin này liền thấy không công bằng, tại sao quy tắc ở thế giới này chỉ áp dụng đối với nhân loại, đối với yêu thú không có tí áp chế nào.



Yêu thú muốn đột phá hay từ thế giới nào đến đây cũng không vấn đề gì, thực lực có thể đến Thần Nhân cảnh đỉnh phong, vậy mà nhân loại thì không, nhân loại không thể đột phá đến cấp Hóa Thần, từ thế giới khác đến đây cũng bị quy tắc áp chế đến Linh Đan cảnh đại viên mãn đỉnh phong.

Nói chung quy tắc ở thế giới này, hình như chỉ nhằm vào nhân loại thì phải.

Về tình trạng thế giới, lúc này ở bất kỳ quốc gia nào cũng có chiến sự, có rất nhiều những cánh cổng không gian trên khắp tinh cầu, không biết những cánh cổng này kết nối với nơi nào, chỉ biết rằng bên trong liên tục xuất hiện yêu thú đi ra, số lượng cứ tăng theo cấp số nhân.

Nơi an toàn duy nhất hiện giờ tại khu vực Địa Tinh chỉ có Trạm Vũ Trụ Thiên Cung, Trạm Vũ Trụ Âu Châu, Trạm Vũ Trụ Khởi Nguyên, Trạm Vũ Trụ Hy Vọng.

Bốn trạm vũ trụ, phân biệt ở bốn hướng khác nhau của Địa Tinh, đây là những quốc gia vì tham vọng tài nguyên, gây ra hậu quả không kiểm soát được, cuối cùng buộc phải từ bỏ một phần hoặc toàn bộ miền đất của mình, sống tha hương trong vũ trụ.

"Ở vũ trụ, tốt sao?" Xem phần thông tin ngoài vũ trụ, Khải Minh cười khinh nói đến.

Ngoài vũ trụ, tuy thật sự nó an toàn trong lúc này đấy, nhưng sau này thế nào, khi mà tai nạn của hành tinh càng lên cấp cao hơn.

Phải biết, đạt đến cấp Hư Linh liền có thể ra ngoài vũ trụ hoạt động một thời gian, đến cấp Thần Nhân có thể tự do hoạt động không hạn chế trong vũ trụ.

Vậy, khi mà yêu thú đạt đến cấp Hư Linh hoặc Thần Nhân, ngoài vũ trụ còn an toàn không, hay là chết càng nhanh.

Trừ việc rời khỏi khu vực này, rời khỏi thật thật xa, nếu không ở bất cứ đâu cũng vô ích, do đó việc cần làm là phải đối mặt chứ không phải trốn chạy.

Mà thật Khải Minh hắn cũng chỉ xem thử thông tin của mấy quốc gia kia mà thôi, tự hủy diệt nơi sống của mình, tâm thái rách nát như vậy, dù có thể giúp đỡ, cứu trợ, hắn không bao giờ cứu đám người ngoài vũ trụ kia.

Thế giới Địa Tinh này cần thanh lọc, Địa Tinh chỉ cần một phần nhân loại để bắt đầu lại từ đầu.

Trở lại với quốc gia Đông Dương, năm trăm năm trước, đây là một quốc gia rất đoàn kết, tinh thần dân tộc cao, sĩ khí cường đại, nước hùng quân mạnh.



Nhưng hiện giờ, phong thái đất nước sa sút rất nhiều, tinh thần không còn cao, dân và quân không còn đoàn kết, nội bộ lại hủ hóa, dân thì không tin quan, quan lại vô cùng sa đọa, tham ô, chỉ sáng mắt trước quyền lực và tiền, trạng thái mục nát vô cùng.

Trừ người của bên Quốc Phòng và Y Tế, tất cả các bộ sở còn lại đã không còn quan trung, chỉ có quan phế.

Một phần cũng do lòng tham và tính tự tôn của bọn họ gây ra.

Đông Dương hiện tại rối loạn khắp nơi, yêu thú tấn công chỗ nào cũng có, nhưng trừ người của Quốc Phòng và Y Tế, mấy bộ sở còn lại không hề thấy bóng dáng của bất kỳ người nào.

Chẳng hạn như thủ đô Đông Dương, nơi đây hiện tập trung toàn bộ các quan chức cấp cao của quốc gia, tuy bảo vệ quan chức là điều cần làm, nhưng nơi đây lại thái hóa đến không cần thiết.

Bên trong thủ đô là toàn bộ mười nghìn thành viên Thiên Cảnh Vệ Đoàn, đây là một tổ chức cường giả của Bộ An Ninh, tất cả đều có tu vi từ Tiểu Tông Sư đến Đại Tông Sư, tổ chức này được thành lập với mục đích là hỗ trợ cảnh quân an ninh bảo vệ người dân, tuyến đầu chống lại mối nguy hiểm bất ngờ từ yêu thú, nhưng hiện giờ tất cả được điều đến thủ đô để bảo vệ quan chức, đây là một sự mục nát đầu tiên.

Tiếp đến là Đặc Cảnh Cơ Động, một tổ chức có đến một trăm ngàn thành viên, tu vi đều từ Đại Võ Sư đến Đại Tông Sư, mục đích cũng là bảo vệ người dân trong tình trạng bất ngờ, ấy vậy mà lúc này có đến bảy mươi ngàn thành viên được điều đến bảo vệ phòng lũy xung quanh thủ đô.

Sự mục nát thứ hai.

Ngoài hai tổ chức trên, còn có rất nhiều tổ chức thế lực khác đều được điều động về bảo vệ thủ đô, khiến thủ đô trở thành một nơi kiên cố nhất của cả đất nước, trở thành một nơi bất khả xâm phạm.

Hơn bảy phần quân lực nội bộ của các bộ ngành đặc biệt được đưa đến đây, cũng vì thế, sự an toàn của đất nước bên ngoài thủ đô mới giảm đến vậy.

Và sự an toàn trong nước giảm, điều này khiến cho bên Quốc Phòng phải phân chia quân lực qua, do đó tiền tuyến biên giới càng thêm khó khăn.

Đám quan kia chỉ lo đến an nguy của chính mình, khiến cho tình hình hiện giờ của đất nước tràn đầy tuyệt vọng.



"Thật không hiểu nỗi đám kia nghĩ cái gì?" Nhìn thông tin rối loạn của quan chức cấp cao, Khải Minh chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Đất nước này đúng thật nên lập lại từ đầu, cần phải lấy lại tinh thần của năm trăm năm trước cho quốc gia này.

"Sư phụ, đệ tử......" Xem gần xong phần thông tin, Hứa Dương liền đi đến sau lưng Khải Minh.

"Không cần phải nói gì, trở về biệt thự tu luyện đi, ngày mai ta nói cho một số việc.

Có một số việc cần làm và quyết định, do đó Khải Minh đã có sắp xếp cho định hướng tương lai.

Đã hệ thống muốn hắn tạo thế lực và phát triển, tuy rằng không biết mục đích cuối cùng là gì, nhưng trước mắt cứ theo quy trình hệ thống đi.

Địa Tinh đã rách nát, thế thì Đại Việt phái sẽ đến phá cho nát rồi tạo cái mới.

Xem xong thông tin, không còn gì phải lưu ý, Khải Minh lập tức rời nơi này, bước qua cổng không gian, đi về Minh Việt trấn.

Trước mắt sự tình quan trọng là ở Địa Tinh, nhưng nhân số và thực lực vẫn bị giới hạn, do đó phải về Đại Việt phái giải quyết mấy việc nhỏ kia, như vậy sẽ có thêm nhân lực rảnh để hắn đem đến Địa Tinh hoạt động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.