Lâm Thiên chờ cô gái chạy lại phía mình, một tay kéo nàng vào hẻm nhỏ.
“A…”
Hắn lấy tay bịt lại miệng nàng. Không cho nàng la hét, lại nhìn bốn tên chiến sĩ đang đuổi theo nàng mà nét mặt buồn bực.
“Chỉ vì vài tên lính quèn mà biến thân, rất không đáng a.”
“A”
“Ngươi cắn ta.”
Hắn bị cô gái đó vùng vẫy cắn vào tay. Đau đớn làm hắn buôn nàng qua một bênh. Lâm Thiên không ngờ cô gái này lại ngoan cường đến thế, cùng làm thì liều thôi.
Quả nhiên.
“Bên kia có tiếng động, qua nhanh.”
Mặc Ba Tư la hét. Trên người cái đuôi rắn dài quắc vào đầu một tên xà nhân chiến sĩ. Tên chiến sĩ này không dám cãi theo, một mặt hối lỗi đứng dạy chạy theo hướng Lâm Thiên cùng cô gái.
“Rập.”
“Ngươi là con người.” Cô gái nhìn chân hắn nói.
“Không thì ta là ai.” Hắn trả lời. Lúc này, mấy tên chiến sĩ đã mò tới tận đây. “Đi theo ta.”
Cô gái có chút khó tin vì lại gặp được nhân loại ở đây, bây giờ nguy hiểm đang rình rập, nàng không thể không đi theo hắn trốn, dù cả hai chưa biết về nhau nhiều.
Lâm Thiên cũng không biết đi về hướng nào, cuối cùng lại nhớ đến Nguyệt Mị hình như chức vị trong Xà Nhân Tộc rất cao. Hắn nghĩ dù sao Hoa Xà Nhi cũng phát hiện, không bằng mau vạch rõ quang hệ ra để hắn còn có thể hành động nhiều việc hơn.
“Hừ, chạy đi đâu.”
Rất không may, chỉ còn vài chục mét nữa là vào được căn nhà tối qua hắn cùng Nguyệt Mị và một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-song-tu-ta-ac/1371260/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.