Chương trước
Chương sau
Nàng lặt lại Lâm Thiên, vốn là muốn tiễn một dao cho hắn ra đi, dù sao Xà Nhân Tộc cùng Nhân Tộc có thù không đội trời chung. Nhưng mà đến khi nhìn thấy diện mạo hắn, khuông mặt vốn tràn đầy sát khí của nàng bình tỉnh lại, trong đó lại có mang theo một tí ti yêu thích.
“Ha ha, Hoa Xà Nhi đội trưởng, tên tiểu bạch kiểm này rất là có mị lực, nếu người không thể ra tay, hay là để bọn ta vui vẻ với hắn một chút rồi bọn ta sẽ giết thay ngài.”
Một vài tên nam tính Xà Tộc chiến sĩ nói lên. Trong mắt hắn, Lâm Thiên là nam hay là nữ không quan trọng, quang trọng là bọn hắn lại thích nhân tộc bất kể nam hay nữ.
Hoa Xà Nhi một mặt khó chịu nhìn hắn. “Câm cái miệng chó ngươi lại, người này là của ta.”
Nàng kéo hắn lên vai, thân rắn uống người đi về phía trung tâm thành trì.
Một đám chiến sĩ Xà Nhân Tộc phía sau khinh thường. Chỉ là một tiểu bạch kiểm thôi có cần chửi như thế không.
Thần Thị Trung Tâm Sa Mạc.
Nơi đây chính là nơi sinh sống của Xà Nhân Tộc, nơi đây quá cằn cỗi cho loài người nên những Đế Quốc xung quanh không muốn tranh giành lấy. Xà Nhân Tộc lại vốn cao cường thực lực, lại càng không muốn chịu thiệt.
Hoa Xà Nhi mang theo một tên nam nhân siêu cấp mị lực đi qua các con đường dưới những cặp mắt hiếu kỳ của mọi người.
Đến nhà nàng, đem hắn đặt xuống chiếc giường.
..............
“Keng, Trợ giúp Medusa mẹ của Thải Lân độ kiếp thành công. Thưởng: Xà Tộc quy thuận.”
“Ơ”
Lâm Thiên cảm nhận một cánh tay lau trán hắn. Bắt lại cánh tay nàng, hắn hỏi. “Đây là đâu.”
Hoa Xà Nhi bị hắn nắm lấy tay có chút đau, nhíu mày. “Ta phát hiện ngươi trên sa mạc, nên đã đem ngươi về Xà Nhân Tộc.”
Lâm Thiên trên người đau đớn ngồi dậy. Đập vào mắt là một khuôn mặt trẻ trung mà tươi đẹp, thân hình cũng xem như rất đẹp, ăn mặt khá hở han, đặc biệt là nữa người dưới của nàng lại là thân rắn.
“Thực lực của ta.”
Lâm Thiên lại phát hiện một điều không tốt đó là thực lực của hắn đã không còn.
Hoa Xà Nhi nhìn hắn khổ não thì vuốt ve đầu hắn. “Không cần lo, dù Xà Nhân Tộc quả thật rất ghét Nhân Tộc nhưng mà ta không có, ít nhất là dưới ngươi.”
Lâm Thiên cũng không muốn lộ quá nhiều, cười với nàng. “Vâng, không biết ngươi đây tên là gì.”
“Ta là Hoa Xà Nhi, đội trưởng Xà Nhân Tộc một chi binh.”
.....
m Dương Song Tu có thể chữa lành mọi thương thế bất kể trầm trọng ra sao. Đó là hắn hiểu được, và cũng là hi vọng duy nhất của hắn khi mà Trữ Vật Giới Chỉ bị nêm phong, cần Đấu Tông thực lực mới có thể chữa trị, đan dược là không thể nuốt.
Thế là hắn chỉ còn đem chú ý đánh tới Hoa Xà Nhi cùng các cô gái Xà Nhân Tộc khác.
“A ui.”
Một cô gái Xà Nhân Tộc xinh đẹp nhân lúc Hoa Xà Nhi đi làm nhiệm vụ chạy vào ôm chặt hắn. “Tiểu Thiên Thiên, đi cùng muội nào.”
Nàng dắt hắn đi một loạt đến căn nhà khang trang của mình. Mở cửa mời hắn vào.
Nàng đi lên giường để cái đuôi rắn qua một bên hỏi, “Tiểu Thiên Thiên, có thật đệ sẽ yêu ta không, ta nghe rằng Nhân Tộc rất không thích Xà Nhân Tộc mà, chúng ta vốn chỉ là thú vui của bọn quý tộc Nhân Loại thôi phải không.”
Cô gái có vẻ sợ hãi nhìn hắn. Lâm Thiên thì càng dỗ ngọt nàng. “Bọn hắn chỉ là một phần bệnh hoạn trong Nhân Tộc thôi, ta không như thế đâu.”
Hắn đưa nàng nằm xuống. “Tiểu Thiên Thiên, đây là ta lần đầu a, xin nhẹ nhàng một chút.” Cô gái cam chịu năm xuống tùy ý hắn hành động.
Ngay lúc hắn muốn hành sự thì.
“Rập.”
“Ta biết ngay mà, Hoa Xà Nhi quả nhiên có dắt đến một tiểu mỹ nhan thế mà dám dâu cả ta.”
Cánh cửa được một cô gái Xà Nhân Tộc mở ra, nàng xinh đẹp không kém các mỹ nữ hắn thấy, đạp phá cửa đi vào.
Nguyệt Mị vốn là bạn thân Hoa Xà Nhi lúc trước nghe rằng nàng có đem về một người nam nhi Nhân Loại siêu cấp mỹ nam, nhưng Hoa Xà Nhi có vẻ đề phòng nàng mà không một chú tiết lộ. Lần này may thay, Nguyệt Mị vô tình bắt gặp có người từ Hoa Xà Nhi nhà đi ra. Chính là vậy.
“A.”
Nguyệt Mị lại gần đánh giá Lâm Thiên, hắn cũng không ngại ngước mặt lên đối mặt cùng nàng. Nguyệt Mị bị hắn mị lực kinh người làm tim nhảy liên hồi.
“Oa, không hổ là người Hoa Xà Nhi giữ kín như bưng, không hề chịu chia sẽ cùng ta.”
Nguyệt Mị nhìn tư thế nam trên nữ dưới của Lâm Thiên cùng cô thiếu nữ kia liền biết họ đang làm gì, vội phân bua.
“Các ngươi làm tiếp đi, ta chỉ xem thôi.”
Nàng ổng ẹo lại cái ghế ngồi xuống chăm chú nhìn. “Lân đầu tiên ta nhìn nam nhân cùng Xà Nhân Tộc giao phối, không biết nó ra sao.”
Lâm Thiên mười phần không để ý, hắn có biết bao nhiêu người vợ, mỗi lần làn thì điều có vô số cặp mắt nhìn huống chi bây giờ chỉ có một người.
Lâm Thiên nói nhẹ. “Ngươi là muốn đấy, ta không phải ép à.”
Nguyệt Mị xua tay. “Đi đi, ta chỉ coi thôi.”
Hắn không khách khí, cỡi hết đồ trên người sao đó chuẩn bị.
Ba ba âm thanh vang lên, Lâm Thiên bất ngờ, không ngờ các Xà Nhân Tộc có một đặc điểm là lấy Vẩy che đi phần “bí hiểm”, hắn có thể dễ dàng lấy nó ra vì nàng yêu hắn rất nhiều, nếu không thì phải dùng Dâm dược hay thứ tương tự khiến người phụ nữ lấy nó ra. Chỉ cần người đầu tiên được các nàng chấp nhận, thì cả đời các nàng chỉ yêu một người.
Lâm Thiên ra sức ra vào, vốn QQ to lớn kinh người của hắn Nhân Tộc nữ nhân không thể chịu nổi, nhưng Xà Nhân Tộc nữ nhân lại có thể. Hắn cỏ thể đưa QQ thô to hết vào người nàng Xà Nhân.
Nguyệt Mị cả người nóng rang, Lâm Thiên có ý thả ra một ít Mị Hoặc Chi Khí dần khiến nàng lu mờ.
.........
Sàng hôm sau.
Nguyệt Mị đau đớn ôm thân dưới, nhìn tấm giường chứa hai đóa hoa hồng khó chịu. Lâm Thiên cười cười. “Ta đã bảo ngươi đừng có xem mà.”
“Ngươi….” Nguyệt Mị vốn muốn đánh hắn nhưng lại phát hiện không nỡ lòng nào. Trong lòng khó chịu hừ một tiếng.
“Cút đi ….một lát nữa Hoa Xà Nhi trở về không thấy ngươi lại điên tiết thì mệt.” Nguyệt Mị mệt mỏi nằm lại xuống dường, ôm lấy cô gái tối qua cùng Lâm Thiên song tu, đi vào giấc ngủ.
Lâm Thiên sờ mũi. “Hì hì, ca tình tới rời. Ta còn muốn nàng chữa trị cho ta mà.”
“A, thả ta ra ….cút đi.”
“Câm miệng.”
“Đem nàng vào trong phòng ta.”
“A”
Mặc Ba Tư lên tiếng nói. Đám Xà Nhân Chiến Sĩ đem cô gái nhân loại kia kéo vào trong nhà hắn, cô gái chống trả sau đó con mắt thay đổi một màu kì lạ rồi hai tên chiến sĩ kia tự động buôn nàng ra mà chém giết lẫn nhau. Cô gái này hắn nhìn khá quen quen. Mái tóc xanh lá dài tận lưng, đặc biệt là đôi mắt hắn đã từng nghe tả qua Bích Nhãn Tam Hoa Đồng.
Lâm Thiên đoán không nhầm đây là mẹ của Thanh Lân.
Mặc Ba Tư hét lớn. “Bắt nàng lại.”
Lâm Thiên hiện tại hồi phục Đấu Linh thực lực rồi, nhưng muốn chiến thắng Đấu Vương như tên Mặc Ba Tư kia là không thể, lúc này đang trọng thương biến thành SSJ chỉ càng thêm thương mà thôi.
“Mọe nó, dù sao cũng liều. Cấp bốn không được thì cấp một SSJ thôi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.