Đêm khuya, thế lửa bốc lên tận trời, lửa chiếu sáng cả một vùng. 
Sa Nguyên Đông bị thủ hạ bang chúng lay tỉnh, hắn vừa định tức giận, nhưng đã nghe thấy bang chúng hoảng sợ hô lớn: 
- Thiếu bang chủ đi mau! Đường khẩu cháy rồi! 
Sa Nguyên Đông lập tức bừng tỉnh, vội vàng hô lớn: 
- Người đâu! Mau đi cứu hỏa cho ta. 
Hắn vừa hô, vừa vội vàng lao ra ngoài mà cũng không kịp mặc y phục. 
Khi hắn được bang chúng giúp chạy ra ngoài, tình cảnh trước mắt lập tức khiến hắn ngẩn ngơ. 
Chỉ thấy trong bóng tối có vô số bang chúng Thanh Trúc bang được lửa chiếu sáng đang cầm vũ khí lao tới, khí thế hung tàn khiến bang chúng đang cứu hỏa chung quanh phải vội vàng quăng mũ cởi giáp, hoàn toàn không có một chút khả năng chống cự. 
Bọn họ vốn bị hỏa diễm cháy bất ngờ làm hoảng sợ, phản ứng đầu tiên chính là cứu hoả, làm sao nghĩ tới người Thanh Trúc bang lại đột nhiên xông ra chém giết như vậy? Đa số bọn họ đều không có binh khí trong tay, ngay cả quần áo cũng còn không mặc chỉnh tề. 
Đầu óc Sa Nguyên Đông nổ vang, hắn cuồng vọng tự đại nhưng không phải ngu ngốc. Tình huống trước mắt kẻ đần cũng nhìn ra biển lớn như vậy không thoát khỏi liên quan tới Thanh Trúc bang! 
- Hứa Thường đâu rồi? Hắn ở đâu? Bảo hắn mau dẫn người đánh lui Thanh Trúc bang! 
Sa Nguyên Đông trong lúc hoảng sợ điều duy nhất có thể nghĩ đến chính là tìm Hứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1944038/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.