“Đệ tử Ly Hỏa giáo cũng là người, bảo hắn ném binh khí chuyên môn thích hợp với mình đi, lại không cho phép dùng vũ kỹ cường đại của Ly Hỏa giáo thì làm sao đánh thắng Hồng Liệt Đào.”
“Hắn có thể xếp thứ mười ba phong vân bảng, thực lực Hồng Liệt Đào kém hơn những đệ tử đại phái nhưng cũng không kém quá nhiều.”
“Bởi như vậy hắn trực tiếp chọc gâận đám người nhị công tử, những người khác biết rõ đức hạnh của hắn nên không ai mời chào.”
Tô Tín gật gật đầu, hắn đẩy cửa đi ra ngoài.
“Đi trước dẫn đường, đầu tiên đi gặp Đông Lâm võ quán Đào quán chủ.”
Phương Hạo gật gật đầu, hắn đi trước dẫn đường tới Đông Lâm võ quán.
Diện tích Đông Lâm võ quán không nhỏ, nhìn quy mô chừng bốn tòa nhà lớn, bên trong có thể thu nạp hơn năm trăm người luyện võ.
Lúc này ở giữa sân có hơn trăm đệ tử đang tu luyện, nhỏ nhất chỉ có bảy, tám tuổi, lớn chừng hai mươi tuổi.
Lúc này có một võ giả trung niên chừng bốn năm mươi tuổi đang đi lại xem xét, không ngừng chỉ ra chỗ sai lầm của đệ tử, người này chính là Đông Lâm võ quán quán chủ Đào Thiên.
Kỳ thật võ quán này không tốt lắm, biết võ công rất nhiều nhung không có bao nhiêu người biết dạy người khác.
Biết luyện sẽ không dạy, đây là vấn đề của rất nhiều võ giả, cho nên thậm chí có chút ít võ giả cả đời không thu đồ đệ, không phải bọn họ không thu, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943827/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.