Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Tín vừa mới ra khỏi phòng đã bị nha hoàn Lục Ly kéo tới phòng khách, nói là có chuyện xảy ra.
Tô Tín đi vào phòng khách, tất cả mọi người đang ở nơi này, Yến Khuynh Tuyết nói khẽ: “Mạnh công tử, vừa rồi đại ca phái người đến nói cho chúng ta biết, bảo chúng ta giữa trưa tới phong vân lôi, chuẩn bị dùng phương thức phong vân lôi tranh thương lộ.”
“Ah? Đây là ý gì?”
Tô Tín cau mày.
Yến Khuynh Tuyết giải thích cặn kẽ với Tô Tín, đây cũng là một phần của khảo nghiệm.
Yến Hoàng Cửu cho mười ba con cái mỗi người một tấm lệnh bài, đại biểu cho mười ba thương lộ.
Mười ba đầu thương lộ cũng không quy định ngươi đi con đường nào, hoàn toàn cần nhờ chính bọn họ định đoạt.
Nhưng mười ba thương lộ này cũng không phải hoàn toàn giống nhau, trong đó có đi thông Tương Nam, cũng có Tương Tây, có tiến về Trung Nguyên, xa nhất thậm chí có tiến về Tây Vực.
Những thương lộ này, mấy thương lộ đi Trung Nguyên là tốt nhất, không riêng gì Trung Nguyên cần một ít đặc sản Tương Nam, Tương Nam cũng cần tài nguyên sản xuất tại Trung Nguyên.
Thương lộ đi tới Tây Vực mới là nơi giàu có nhất, Tây Vực ba mươi sáu nước có sản vật phong phú, tùy tiện mang một ít trở về sẽ kiếm bộn.
Nhưng ngay cả như vậy mấy thương lộ Tây Vực ba mươi sáu nước lại được dánh giá là kém cỏi nhất.
Bởi vì Tây Vực cách Tương Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943808/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.