Thiết Vô Tình vỗ tay ba cái và nói: “Thành Thương Sơn quá nhỏ nên không thể chứa nổi ngươi, nếu ngươi ham an nhàn tại thành Thương Sơn, chỉ sợ ngươi cuối cùng có đột phá Nguyên Thần Cảnh thì thành tựu cũng có hạn.”
Sau khi nói lời này, Thiết Vô Tình nghiêm túc nói: “Tô Tín, lần này ngươi hoàn thành nhiệm vụ không tệ, cấp trên quyết định cho ngươi một ngàn điểm công tích điểm ban thưởng, hơn nữa cộng với bổng lộc mỗi tháng, điểm công tích của ngươi là một ngàn năm trăm điểm, khi nào ngươi đi thành Thịnh Kinh cũng có thể tói tổng bộ Lục Phiến Môn hối đoái.”
Tô Tín cau mày nói: “Hoàn thành nhiệm vụ mới có được một ngàn công tích điểm? Ta nhớ viên Thiên Trùng Đan lúc trước có giá hai ngàn điểm công tích mà?.”
Thiết Vô Tình cười lạnh nói: “Ngươi cũng đừng không biết đủ, một ngàn điểm chính là vì ngươi hoàn thành nhiệm vụ rất đẹp, không sử dụng tới bất cứ lực lượng nào của Lục Phiến Môn, là một mình ngươi tự giải quyết vấn đề, cho nên cấp trên quyết định cho ngươi một ngàn điểm công tích, nếu không loại nhiệm vụ này chỉ ban thưởng sáu trăm tới tám trăm điểm mà thôi.”
“Huống hồ ngươi cho rằng Thiên Trùng Đan là rau cải trắng sao? Thiên Trùng Đan là đan dược huyền cấp, đan dược đột phá là thứ cực kỳ khó kiếm trong các loại đan dược, giá cả của Thiên Trùng Đan có thể sánh ngang đan dược địa cấp, một ngàn điểm công tích điểm cũng không phải thiệt thòi.”
Thiết Vô Tình vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943715/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.