Chương trước
Chương sau
Bởi vì cái gọi là kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, Lưu sư huynh tin tưởng mình không nói thì đối phương nhất định sẽ giết mình.

Cho nên Lưu sư huynh lập tức nói: “Địch công tử hiện tại không ở Đông Lâm phủ, hắn mang người đi Nam Ninh phủ mời chào người đại gia tộc Trần gia, Trần gia có mấy tên võ giả Tiên Thiên cho nên Địch công tử tự mình ra tay.”

“Ah? Đám người Tiêu Ma Vân đâu rồi?”

Lưu sư huynh vội vàng nói: “Lần trước đám người Tiêu Ma Vân xung đột với Địch công tử, tuy Địch công tử không có tự mình ra tay nhưng thủ hạ dưới trướng đối kháng một hồi, Tiêu Ma Vân mời thủ hạ bị Vụ Ẩn Giao Long lấy một địch ba, đánh bại dễ dàng.”

“Tiêu Ma Vân mất mặt cho nên rời khỏi Đông Lâm phủ, chuẩn bị đi địa phương khác lại mời chào cường giả đối phó Bàng Phi Vân.”

“Mà vị công tử Nhữ Nam Thượng Quan thị bởi vì tới Tương Nam muộn, cho nên không tham gia vào tranh đấu của bọn họ, hắn cũng ra ngoài mời chào thủ hạ a.”

“Không có trong ng Lâm phủ?”

Tô Tín nói thầm một tiếng, hỏi: “Ngươi có biết Thường Ninh phủ Phi Ưng Bang hiện tại như thế nào không?”

Lưu sư huynh kinh ngạc nói: “Chính là đám tiểu bang phái không biết sống chết dám can đảm cự tuyệt Địch công tử mời chào sao?”

“Ta nghe Địch công tử đã từng nói qua, nếu không phải trong tay bọn chúng nắm giữ con đường giao dịch với đám Nam Man, mà những dị tộc Nam Man trừ tín vật ra sẽ không nhận người, bằng không tiểu bang phái như vậy đã sớm bị san bằng.”

“Hiện tại Địch công tử cũng không có nhiều kiên nhẫn kéo dài thời gian với bọn chúng, hắn cho Phi Ưng Bang một cơ hội cuối cùng.”

“Chờ lần này hắn đi Nam Ninh phủ mời chào người Trần gia sẽ lại đi Thường Ninh phủ một chuyến, nếu như đối phương không biết điều, Địch công tử thà rằng không muốn tiền lời của Nam Man cũng muốn xóa bỏ nó.”

Thiết Vô Tình đã từng nói qua, đám người Địch Vân Phi đúng là đi vào Tương Nam, đó là do Tô Tín nâng giá hàng hóa đặc sản Nam Man quá cao cho nên đám người Địch Vân Phi chú ý.

Chuyện này cũng chỉ là lời dẫn mà thôi, mặc dù hàng năm nâng giá đặc sản Nam Man lời rất nhiều nhưng còn không có bị các thế lực như Tranh Kiếm Minh đặt vào trong mắt, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là tôi luyện đệ tử mà thôi.

Cho nên đám người Địch Vân Phi đi vào Tương Nam chi địa mời chào nhân thủ và tranh đấu lẫn nhau, đánh tới cuối cùng nói không chừng thủ hạ của bọn họ đều chết hết, nhưng bản thân bọn họ nhất định sẽ không có việc gì, cao nhất xem như thua một hồi mà thôi.

Cả Tương Nam chi địa cũng chỉ là bàn cờ bọn họ tôi luyện đệ tử mà thôi.

Tiền lời Thường Ninh phủ đối với Địch Vân Phi mà nói là thứ có cũng được không có cũng không sao, hắn càng để ý chính là thái độ của Phi Ưng Bang.

Nếu như đối phương thật nhiều lần cự tuyệt hắn mời chào, không thể nghi ngờ là đang khiêu chiến uy nghiêm của hắn, Địch Vân Phi tuyệt đối không đồng ý nhìn Phi Ưng Bang tiếp tục tồn tại.

Võ giả chung quanh nghe Tô Tín hỏi ba chữ Phi Ưng Bang, lại liên tưởng tới cách ăn mặc của hắn liền nghĩ đến cái gì đó.

Nhân Bảng tháng trước có thay đổi mới, mọi người chú ý tới chính là bài danh trên Nhân Bảng biến hóa xem ai tiến vào bảng.

Đối với Tô Tín là người tiến vào Nhân Bảng một năm nhưng vẫn là kế cuối cũng làm bọn họ quên đi.

Cũng cũng chỉ có mấy tháng khi Tô Tín mới vừa tiến vào Nhân Bảng còn làm mọi người ngạc nhiên vì có võ giả Hậu Thiên leo lên Nhân Bảng.

Hiện tại đã một năm không có tin tức của Tô Tín, chiến tích và bài danh của hắn không có biến hóa..

Có ít người thậm chí cho rằng Tô Tín đã sớm chết dưới Hắc bảng treo giải thưởng.

Đợi đến lúc Lục Phiến Môn tìm được thi thể Tô Tín và xác nhận tin hắn đã chết, hắn cũng bị đá ra khỏi Nhân Bảng.

Nhưng võ giả Tương Nam khác với võ giả Trung Nguyên, dù sao mười mấy năm qua thế lực võ lâm Tương Nam tàn lụi quá lợi hại, những đệ tử Tương Nam lại không dám đi Trung Nguyên lưu lạc, hơn mười năm qua võ giả Tương Nam không có một ai leo lên Nhân Bảng.

Tuy Tô Tín không phải xuất thân đại phái Tương nhưng dù sao hắn cũng là người Tương Nam, cho nên Tô Tín vừa bước vào Nhân Bảng cũng làm rất nhiều võ giả Tương Nam chú ý, thậm chí đến bây giờ vẫn có người nhớ rõ hắn.

Áo đen và cầm kiếm, là binh khí hoàng cấp mang theo tấn suất kỳ dị, còn có trẻ tuổi, khoái kiếm kinh người, hơn nữa hắn mới vừa hỏi Phi Ưng Bang cũng làm cho mọi người nơi đây biết hắn là Tô Tín!

Vừa nghĩ như vậy hắn thở ra, hơn nữa đám người trong quán rượu cũng nghe được.

Mọi người hơi đánh giá cẩn thận, người này có chín thành chín giống Tô Tín trên Nhân Bảng.

Về phần vấn đề thực lực càng đơn giản, một năm trước Tô Tín là có thể đánh chết Phương Đông Đình cảnh giới Tiên Thiên, hiện tại hắn trở thành võ giả Tiên Thiên có cái gì kỳ quái sao?

Nơi này có hai người thực lực mạnh nhất là cảnh giới Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, bọn họ còn chưa từng thử đột phá Linh Khiếu Cảnh, cũng không biết thời gian một năm đả thông bốn khiếu có ý nghĩa gì, loại tốc độ này cho dù là những đệ tử đích truyền của đại phái võ lâm Trung Nguyên cũng ít người làm được.

Lưu sư huynh nghe được người trước mặt là Tô Tín, hắn lập tức thở ra một hơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.