“Binh khí thiên cấp khác nhau rất lớn với binh khí địa cấp, binh khí thiên cấp đã có một tia linh tính, mấy trăm năm không có trỉ qua chân khí võ giả tẩm bổ, đoán chừng một tia linh tính ngưng tụ ra đã biến mất, biến thành binh khí địa cấp.”
Đôi mắt Tô Tín lập tức sáng ngời, nếu quả thật có binh khí địa cấp cũng không tồi.
Hiện tại hắn chỉ dùng binh khí hoàng cấp Du Long Kiếm, một thanh binh khí địa cấp với hắn mà nói có thể gia tăng chiến lực lên gấp mấy lần.
Sau khi hiểu rõ chi tiết của Kiếm Tôn Giả La Vân, Tô Tín lúc này mới đi theo Tạ Chỉ Yến vào trong lăng mộ.
Tràng diện khổng lồ tráng lệ trong tưởng tượng không xuất hiện, trong lăng mộ trắng xóa, hào quang màu trắng tới từ Dạ Minh Châu, còn có nhiều thanh kiếm đứt gãy nằm giữa lăng mộ.
Có cả vạn thanh kiếm đứt gãy như thế, chúng cắm đầy trong lăng mộ, chung quanh là tường đá màu nâu xanh giống như mê cung bao phủ cả lăng mộ.
Lúc này không nhìn thấy thân ảnh đám người Thượng Quan Ngạn Khanh, hiển nhiên bọn họ đã tiến vào trong mê cung.
“Chúng ta đi thế nào? Cũng tiến vào mê cung và chẩm rãi tìm sao?”
Tạ Chỉ Yến lắc lắc đầu nói: “Không cần, ta có biện pháp.”
Nói xong Tạ Chỉ Yến rút một thanh kiếm bên hông ra và rót chân khí vào, trường kiếm phát ra tiếng vang cực kỳ dễ nghe.
“Bên này.”
Tạ Chỉ Yến chỉ vào một phương vị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943631/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.