Chương trước
Chương sau
Có thể được túi giới tử, Tô Tín cũng cảm giác không lỗ.

Mặc dù không có đạt được một thanh binh khí địa cấp có phần đáng tiếc, dù sao hắn đã thương lượng tốt với Tạ Chỉ Yến khi ở bên ngoài, hiện tại không nên đổi ý.

Bên trong túi giới tử có đan dược Kiếm Tôn Giả La Vân tu luyện hàng ngày.

Tô Tín mở một bình ra xem, bên trong có dược hoàn khô quắt nhưng không có mùi thuốc, ngược lại phát ra mùi mục nát.

“Đan dược cũng có thời gian sử dụng sao?”

Tô Tín lúc này sững sờ.

Tạ Chỉ Yến nói: “Rất bình thường, có một ít đan dược bởi vì tài liệu và phương pháp luyện chế không giống nhau, thời gian chứa đựng cũng không giống nhau, đã qua tám trăm năm, trong túi giới tử của Kiếm Tôn Giả có một nửa đan dược sử dụng được là không tồi rồi.”

Tô Tín mang các bình đan dược trong túi giới tử ra xem, hơn hai mươi bình đan dược chỉ có chín bình dùng được, hơn nữa đại bộ phận đều là thuốc chữa thương, cấp bậc cũng không phải thấp, cao nhất có tam tinh nửa, thấp nhất cũng là nhị tinh.

Trong đó chỉ có một bình đan dược tu luyện cấp bậc tam tinh nhưng nó hoàn toàn không xứng với thân phận của Kiếm Tôn Giả La Vân.

Nhìn ra ý nghĩ trong lòng Tô Tín, Tạ Chỉ Yến nói: “Kiếm Tôn Giả La Vân là cường giả Dương Thần Cảnh, tới cảnh giới của hắn, đan dược gia tăng thực lực cũng có hạn, cho nên trên người hắn ít đan dược dùng tu luyện là bình thường.”

“Huống hồ La Vân có là cường giả Dương Thần Cảnh, hắn đứng đầu Địa Bảng nhưng làm người cao ngạo, hắn không có quan hệ gì với các đại phái, muốn tìm một ít đan dược tốt cũng khó khăn, ta đoán đây là toàn bộ gia sản của La Vân.”

Tô Tín gật gật đầu, tán tu khó lăn lộn, đây là nhận thức chung của võ giả, tối thiểu tài nguyên tu luyện lúc đầu chắc chắn không bằng những người xuất thân đại phái.

Thu hồi túi giới tử, Tô Tín lại nhíu mày, hắn có cảm giác không đúng, cho tới bây giờ cảm giác này càng ngày càng mạnh.

Nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy, Tạ Chỉ Yến hỏi: “Như thế nào?”

Tô Tín lắc đầu: “Có chút không đúng.”

“Không đúng chỗ nào?”

Tô Tín chỉ vào đằng sau mê cung nói: “Chẳng lẽ ngươi không phát hiện sao? Từ khi chúng ta tiến vào lăng tẩm Kiếm Tôn Giả La Vân tới nơi này quá mức thuận lợi hay sao?”

“Cho dù bên ngoài có mê cung, ngươi có thể sử dụng kiếm ý cảm giác, tầng mê cung kia không có chút tác dụng nào.”

“Hơn nữa cho dù lần này không có ngươi, đám người Thượng Quan Ngạn Khanh chỉ cần phí chút khí lực là có thể đi tới nơi này.”

“Cả lăng tẩm gần như không có phòng ngự gì, dường như đang chờ có người tới trộm mộ, điều này chẳng lẽ không kỳ quái sao?”

Tạ Chỉ Yến hơi nghi ngờ nói: “Kiếm Tôn Giả là võ giả tán tu nhưng hắn cũng không phải người ma đạo tâm tính độc ác, hắn sẽ bố trí cơ quan ác độc trong lăng tẩm của mình sao?”

Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Việc này không quan hệ với tâm tính, tiền bối Dịch Kiếm Môn các ngươi vẫn lạc, tự nhiên sẽ chôn cất trong tông môn các ngươi, không cần lo lắng có người đi trộm mộ.”

“Nhưng tán tu không giống, lăng tẩm vùi trên mặt đất, nói không chừng ngày nào đó có trộm mộ xuất hiện, dù sao không có người hi vọng sau khi mình chết không được an bình.”

Vừa nói tới chỗ này, kiếm hoàn trước mặt Tạ Chỉ Yến phát ra hào quang màu vàng, một đạo kiếm khí xuất hiện và kiếm hoàn thu nhỏ lại.

Trên mặt Tạ Chỉ Yến xuất hiện một tia kinh ngạc, kiếm hoàn chính là tinh hoa kiếm ý của kiếm tu lưu lại, nói thế nào nó cũng là tử vật, tại sao hiện tại có thể hoạt động?

Tô Tín phản ứng rất nhanh, hắn vội vàng nói: “Nếu ngươi không thu kiếm hoàn, nó sẽ biến mất không còn.”

Tạ Chỉ Yến cũng kịp phản ứng, liền tranh thủ phóng chân khí ra ngoài và bắt đầu kéo kiếm hoàn về phía mình không ngừng hấp thu kiếm ý trong đó.

Nội tâm Tô Tín sinh ra cảm giác bất an rất mạnh, trước kia kiếm hoàn bắn ra kiếm ý làm cho cả lăng tẩm sinh ra dị biến.

Nhung thanh kiếm gãy bốn phía không ngừng chấn động, những tường đá tạo thành mê cung cũng chấn động, một khôi lỗi kim loại chui ra và mê cung sụp đổ.

Nhưng xuất hiện trước mặt Tô Tín là cả vạn khôi lỗi, bọn chúng cầm kiếm gãy trong tay, trên người tỏa ra kiếm khí sắc bén.

Tạ Chỉ Yến đang hấp thu kiếm hoàn cũng phân ra một tia tâm thần nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nàng biến sắc và hoảng sợ nói: “Đây là Mặc môn kiếm khôi trong tà đạo bát môn.”

“Nghe nói ‘ Kiếm Tôn Giả ’ La Vân tương giao tâm đầu ý hợp với phản đồ Mặc môn ‘ Bách Biến Chân Quân ’ Mặc Trường Anh, lăng tẩm này có khả năng là Mặc Trường Anh xây dựng cho hắn, hơn nữa còn chôn dấu hơn vạn kiếm khôi tại nơi này.”

Hiện tại nàng đã biết Tô Tín nói đúng, lăng tẩm Kiếm Tôn Giả La Vân quả nhiên không có đơn giản như vậy.

Thời điểm tiến vào không có chuyện gì, nhưng nàng động kiếm hoàn của La Vân không khác gì va chạm tới cơ quan gì đó, lập tức làm cả vạn kiếm khôi xuất hiện.

Sắc mặt Tô Tín lúc này biến thành ngưng trọng.

Mặc môn là một trong tà đạo bát môn, bọn họ là thế lực nhất lưu trong thiên hạ nhuwgn không phải dựa vào thực lực bản thân, mà là dựa vào ngoại vật nổi danh võ lâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.