Nhưng thế lực khác lại tìm cơ hội tốt, vốn chuẩn bị trực tiếp tiêu diệt Đông Tấn, sau đó bọn họ sẽ tranh bá Trung Nguyên, nhưng lại không nghĩ tới nửa đường bị Đại Chu cướp hết.
Cổ Đông Lai thản nhiên nói: “Được làm vua thua làm giặc, ngươi cho rằng bây giờ nói những lời này hữu dụng sao? Bại chính là bại, cần nhiều lý do như vậy làm gì?”
Trên mặt Giang Hạc Lưu cười quỷ quyệt.
“Ngươi nói đúng, bại chính là bại, đúng là không có gì có thể nói, nhưng lúc này Ngô quốc không bại hoàn toàn.”
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Giang Hạc Lưu nhìn sang người thế lực võ lâm chung quanh.
“Các vị nghĩ kỹ chưa? Có gia nhập Ngô quốc chúng ta hay không?”
Phần đông đương gia thế lực võ lâm cảm thấy khó khăn, tuy bọn họ bất mãn Đại Chu nhưng loại chuyện công nhiên tạo phản sẽ chết người đây, một gây chuyện không tốt chính là diệt môn.
Lúc trước bọn họ chịu theo Ngô quốc khởi sự đó là bởi vì lúc trước Đông Tấn đã có quá nhiều lỗ thủng, thậm chí tới mức một tiểu châu phủ cũng dám khởi binh.
Nhưng hiện tại không giống, Đại Chu vương triều chính thức lập quốc cũng chỉ hơn trăm năm mà thôi, hùng bá Trung Nguyên chỉ hơn hai mươi năm.
Hiện tại Đại Chu vương triều đã có một ít xu thế suy tàn nhưng khoảng cách thảm hại như Giang Hạc Lưu nói còn kém quá nhiều, tối thiểu chỉ cần Cơ Hạo Điển còn sống thì Đại Chu sẽ không loạn.
Thời điểm này bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943438/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.