Chương trước
Chương sau
Nhìn võ giả mặc áo trắng kia rất quen mắt, bởi vì hắn là trưởng lão Lang Gia Chư Cát thị, đứng thứ ba mươi mốt Địa Bảng, ‘ Nhất Chỉ Càn Khôn ’ Gia Cát Lưu Vân!

Gia Cát Lưu Vân xuất hiện ở chỗ này ý vị như thế nào tự nhiên không cần nói cũng biết, Chư Cát gia trong lục đại thế gia đã đứng về phía Ngô quốc, lúc này mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.

Tô Tín quay đầu nhìn Chư Cát Thanh Thiên, sắc mặt Chư Cát Thanh Thiên không có nửa phần biến hóa, hắn vẫn dùng nụ cười nhàn nhạt đối mặt tất cả.

Giang Hạc Lưu lúc này cười nói:

“Những thứ này không đủ sao? Nếu như không đủ ta còn có một người giới thiệu với ngươi a.”

Nói xong, Giang Hạc Lưu vỗ vỗ tay, từ xa có khí tức hung ác ập tới, đó là một thân ảnh mặc quang phục và lao tới như cuồng phong, đột nhiên đáp xuống trên lôi đài và cả lôi đài chấn động.

“Kim Vũ Lâm! Tại sao lại là hắn?”

Rất nhiều thế lực võ lâm Giang Nam lập tức ngạc nhiên không nói thành lời.

Xuất hiện trước mặt mọi người không phải người khác, chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo ‘ Quyền Hám Sơn Hà ’ Kim Vũ Lâm!

Hiện tại Kim Vũ Lâm đứng bên phía Ngô quốc, tổng bộ đầu một đạo của Đại Chu vương triều làm phản sao? Nội tâm không ít nhân sĩ võ lâm tại nơi này cảm thấy dao động.

Lúc này Tô Tín lại cảm thấy có chút không đúng.

Hắn đoán được Lục Phiến Môn Giang Nam đạo có phản đồ, nếu không đám người Giang Hạc Lưu không có khả năng nhanh chóng và chính xác thanh trừ tất cả mật thám trong Giang Nam đạo.

Hắn không nghĩ tới người phản bội lại chính là tổng bộ đầu Kim Vũ Lâm.

Hơn nữa bộ dạng Kim Vũ Lâm hiện tại ngây ngốc không giống như Kim Vũ Lâm làm việc phóng khoáng như trong lời đồn.

Duẫn Tịch Tuyết thấp giọng nói nhỏ bên tai Tô Tín:

“Là Bạch Liên giáo ra tay, đây là bí pháp Hoặc Tâm Đại Pháp trong bí điển Bạch Liên Hàng Thế Độ Ách Chân Giải của Bạch Liên giáo, Kim Vũ Lâm đã bị Bạch Liên giáo khống chế hoàn toàn, nội tâm hắn đã cam tâm làm tay sai của bọn chúng.”

Tô Tín lập tức kinh ngạc:

“Có thể biến cường giả Nguyên Thần Cảnh thành chó như vậy, Hoặc Tâm Đại Pháp của Bạch Liên giáo mạnh như vậy hay sao?”

Duẫn Tịch Tuyết lắc lắc đầu nói:

“Đương nhiên không có đơn giản như vậy, Hoặc Tâm Đại Pháp chỉ dùng tốt với võ giả cấp thấp mà thôi. “

“Với tồn tại Nguyên Thần Cảnh như Kim Vũ Lâm phải kiên trì dùng Hoặc Tâm Đại Pháp liên tục và không gián đoạn trong thời gian dài mới làm được như hiện tại.”

“Hơn nữa thực lực Kim Vũ Lâm chính là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, muốn sử dụng Hoặc Tâm Đại Pháp với hắn tối thiểu cần phải sử dụng cường giả Dung Thần Cảnh đỉnh phong mới làm được.”

“Một Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư đỉnh phong trợ giúp Ngô quốc, lại ở bên cạnh Kim Vũ Lâm nhiều năm và sử dụng Hoặc Tâm Dại Pháp, Bạch Liên giáo phí rất nhiều công sức.”

Lúc này hoàn cảnh đã biến háo thất thường.

Cổ Đông Lai mạnh nhưng hắn chỉ có một người mà thôi.

Nhưng bên phía Ngô quốc có năm cường giả Nguyên Thần Cảnh.

Kim Vũ Lâm và Giang Hạc Lưu chỉ là Hóa Thần Cảnh nhưng cũng tạo thành uy hiếp lớn với Cổ Đông Lai.

Hai tên võ giả Dung Thần Cảnh bên phía Ngô quốc không có nổi danh, cho dù Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư bừa bãi vô danh nhưng có thể yếu hơn Cổ Đông Lai bao nhiêu chứ?

Trọng yếu nhất Gia Cát Lưu Vân xuất hiện, một mình hắn có thể địch lại Cổ Đông Lai.

Gia Cát Lưu Vân chính là trưởng lão Lang Gia Chư Cát thị, hắn năm đó có hi vọng trở thành người thừa kế vị trí gia chủ, cũng bởi vì hắn ngày bình thường ưa thích du sơn ngoạn thủy, không muốn quản những tạp vụ kia cho nên ném vị trí gia chủ trân quý cho kẻ khác, chính mình trở thành trưởng lão nhàn tản.

Cho nên trong giang hồ hiện tại, thanh danh bản thân Gia Cát Lưu Vân rất lớn, bản thân hắn trong phần đông thế lực là người duy nhất dùng thân phận trưởng lão lên lên vị trí Địa Bảng.

Cổ Đông Lai đứng thứ ba mươi ba Địa Bảng, Gia Cát Lưu Vân lại đứng thứ ba mươi mốt Địa Bảng, trên lý luận một mình hắn có thể giải quyết Cổ Đông Lai.

Cổ Đông Lai cau mày nói:

“Chuẩn bị rất đầy đủ nha, may mắn ta không phải người cô đơn. Lão Thiết, ngươi tới đây lâu rồi đúng không? Đi ra đi!”

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy chân trời có một tia sáng từ đằng xa bay tới gần, mang theo chân khí như cuồng phong bao phủ lôi đài.

Đó là hổ kim đao tạo hình vô cùng uy mãnh, thanh đao này rất sống động, ánh mắt của nó giống như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác.

Lúc này một trung niên mặc quan phục Lục Phiến Môn màu đen ngự không phi hành đáp xuống lôi đài, hắn bước mỗi bước giống như đi lên thang trời đáp xuống lôi đài, chỉ chiêu này đã làm rất nhiều người khiếp sợ.

Ngự không phi hành là việc không quá sự thật, muốn một người đứng giữa không trung không có nơi mượn lực tiến lên phía trước sẽ tiêu hao chân khí vô cùng kinh người.

Võ giả thực lực Tiên Thiên Cảnh như Tô Tín cũng có thể đứng giữa không trung trong thời gian ngắn, phải nói là rất ngắn mới đúng.

Nhưng võ giả vừa xuất hiện đi giữa không trung như đi trên đất bằng, hơn nữa lúc này hắn cầm theo hổ kim đao và dùng một ít chân khí đã có thể tiến lên năm trượng mỗi bước, cường độ chân khí thâm hậu tới mức người ta không dám tin tưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.