Tiếng nổ lớn lại xuất hiện, khối đá vụn lớn rơi xuống, cả vách núi bị Tô Tín sử dụng Hận Cực Quyền và Cừu Cực Chưởng đánh sập một nửa.
Tô Tín kéo Ôn Thanh Hòa lui về phía sau tránh bị những đá vụn kia ảnh hưởng tới.
Ôn Thanh Hòa trợn mắt há hốc mồm không dám tin vào mắt mình, Tô Tín cười hỏi:
“Hiện tại ngươi cho rằng lực lượng thù hận không lớn sao?”
Ôn Thanh Hòa đã hoàn toàn khiếp sợ, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ một quyền một chưởng dùng lực lượng thù hận lại có thể bộc phát uy năng mạnh như vậy.
Nếu như lúc ở lôi đài hắn có thể sử dụng Hận Cực Quyền và Cừu Cực Chưởng, Ngũ Thanh Vân căn bản không đỡ nổi một quyền.
Khiếp sợ qua đi, Ôn Thanh Hòa mừng rỡ như điên, hắn kéo tay áo Tô Tín và hỏi:
“Tiền bối, ngươi chuẩn bị dạy ta hai chiêu này sao?”
Tô Tín gật gật đầu, hắn còn cười vui vẻ khó lường:
“Đúng vậy, ta chuẩn bị truyền hai chiêu vũ kỹ này cho ngươi, chúng có thể phóng thích lực lượng thù hận trong lòng ngươi lên mức lớn nhât, đồng thời ta chỉ truyền hai chiêu này cho người có thù hận trong lòng.”
Kết quả chỉ một buổi chiều, Ôn Thanh Hòa đã theo Tô Tín học tập này hai chiêu Hận Cực Quyền và Cừu Cực Chưởng.
Thời điểm mặt trời ngã về tây, Tô Tín nói:
“Được rồi, ngươi có thể trở về đi, buổi trưa ngày mai có thể đi tới nơi này học tập.”
Ôn Thanh Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943335/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.