Tô Tín rất tự nhiên ngồi vào ghế chủ vị, khoát khoát tay nói:
- Các vị đều ngồi đi, không cần đa lễ.
Sau khi mọi người ngồi xuống, lúc này Tô Tín mới dùng ngón tay gõ lên bàn và nói:
- Các vị, chắc hẳn các ngươi cũng đã nhận được tin tức, Thiết Ngạo đại nhân bảo bổn quan tạm thời toàn quyền phụ trách sự vụ Giang Hoài đạo.
- Vũ Nguyên Xuân Vũ đại nhân bởi vì công hi sinh vì nhiệm vụ, bổn quan cũng thập phần bi thống, nhưng Giang Hoài đạo lớn như thế lại không thể không người quản lý, cho nên vào lúc nguy nan còn cần mọi người đồng tâm hiệp lực.
Sắc mặt đám bộ đầu Lục Phiến Môn biến thành quái dị, bọn họ đã không nói nên lời trước những lời không biết xấu hổ của Tô Tín.
Chỉ sợ Vũ Nguyên Xuân chết ngươi vui vẻ còn không kịp, ngươi còn có thể cực kỳ bi thương? Chẳng lẽ có thể ngồi lên vị trí tứ đại thần bộ đều là người không biết xấu hổ sao?
Tô Tín không quản khỉ gió ánh mắt của bọn họ là gì, hắn tiếp tục nói:
- Dù sao ta cũng là người ngoài, ta có phần không hiểu sự vụ Giang Hoài đạo, cho nên còn cần dựa vào các vị nhiều.
Khương Triêu Dương vội vàng nói:
- Tô đại nhân khách khí, chúng ta chắc chắn toàn lực ứng phó.
Phòng Lâm Kha cũng nói:
- Tô đại nhân xin yên tâm, từ nay về sau, chúng ta chắc chắn sẽ nghe Tô đại nhân như thiên lôi sai đâu đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942035/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.