Nhắc tới cái tên Lý Bá Dương, sắc mặt Huyền Minh biến thành khó coi, nhưng Huyền Khổ thản nhiên nói:
- Không cần như thế, xưa nay đã có tranh chấp đạo phật, không phải gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp đảo gió đông, hôm nay Đạo môn hưng thịnh, ngày sau Phật tông chưa chắc không vùng lên.
Huyền Minh gật đầu nói:
- Đạo môn cũng chỉ có một mình Lý Bá Dương đột phá đến cảnh giới này, Thái Nhất Đạo Môn ‘ Nguyên Khư Tán Nhân ’ Huyền Trần Tử bế quan trăm năm không xuất hiện, có lẽ hắn chưa đột phá cảnh giới kia.
Huyền Khổ lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, ta nhìn không thấu Huyền Trần Tử, Thái Nhất Đạo Môn thanh tịnh bô vi, nhưng Huyền Trần Tử lại quá thanh tịnh vô vi, vô vi đến mức giống đền thờ, lập đền thờ trên trăm năm.
Huyền Khổ lại nói:
- Trừ Đạo môn ra, kỳ thật trong Phật tông cũng có một người tiến vào cảnh giới này.
Sắc mặt Huyền Minh ngưng trọng nói:
- Là chủ trì Kim Cương tự, ‘ Bảo Tương Như Lai ’ Tác Nam Triệt?
Mật Tông thượng sư đều dùng tôn hiệu Bồ Tát làm tên, vị ‘ Bảo Tương Như Lai ’ Tác Nam Triệt kia dùng Phật làm tên, đó chính là cường giả Chân Vũ cảnh duy nhất của Mật Tông, nếu Mật Tông nếu không có hắn, có lẽ đã sớm bị Thiếu Lâm tự diệt.
Huyền Khổ lắc đầu nói:
- Là sư đệ.
Nghe hai chữ này, sắc mặt Huyền Minh đầy phức tạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941811/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.