Mới vừa xuyên qua kết giới, hàn khí lạnh lẽo cuốn theo hoa tuyết đập tới trước mặt. Mục Trường Sinh gọi ra lồng phòng hộ ở trước người, chống lại hàn khí thấu xương. Mới ngước mắt nhìn về phương xa.
Trong tầm mắt tất cả đều là một mảnh thuần trắng, chỉ có mấy cây cây khô bị đè lên một tầng bông tuyết dày đặc, ngay cả bầu trời, cũng là màu trắng có chút ảm đạm.
Tuyết vẫn còn rơi, giống như bao trùm lên đại địa từng tầng từng tầng lông chim thật dày, tất cả vết tích nhân loại trước đó đều bị biến mất, mà ở trên cánh đồng tuyết này, cũng không nhìn thấy bất kỳ thứ gì tương tự kiến trúc nhà cửa.
Mục Trường Sinh nhìn một hồi, cảm thấy trước mắt có chút biến thành màu đen. Đoán được là ảnh hưởng của chứng quáng tuyết, hắn thu tầm mắt lại, nhìn về phía Ứng Thiên đứng bên cạnh hắn.
Sau khi Ứng Thiên hoá hình trên người chỉ khoác ngoại bào của Túc Thanh Nguyên, bên trong cái gì cũng không mặc, bất quá y dù sao cũng không phải là người, lớp vảy ẩn giấu dưới da nhô lên, bao trùm các chỗ lộ ra của cơ thể, như là bên trong ngoại bào rộng rãi mặc quần áo bó do tầng vảy làm thành, tràn ngập mị lực dã tính.
Ứng Thiên hỏa khí vượng, cho dù ở đây đất trời ngập tràn băng tuyết thì y thân thể trần truồng lăn lộn cũng sẽ không cảm thấy lạnh. Y nắm thật chặt tay Mục Trường Sinh, ấm áp từ lòng bàn tay y cuồn cuộn không ngừng truyền sang Mục Trường Sinh, thấy Mục Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-ngon-linh-su/1480307/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.