Khi đến La gia thôn, đã là lúc trăng vừa lên. 19 giờ đúng.
Máy bay trực thăng hạ xuống khoảng đất trống cách La gia thôn tương đối gần, Mục Trường Sinh cùng Ứng Thiên thì lại đứng trên lưng hắc ưng, dẫn trước một bước đi vào La gia thôn.
Trước tiên để hắc ưng tìm một nơi nghỉ ngơi, Mục Trường Sinh nhìn vào trong thôn.
Phòng ốc trong thôn không nhiều, hơn nữa cách nhau khá xa, vách tường đều bằng gạch, nóc nhà là các loại gỗ cùng cỏ lau đan lại, bên trong hàng rào vài nhà còn có mấy con gà vịt, đều trông thoi thóp, nhìn qua có vẻ đói bụng hồi lâu.
Ánh mắt Ứng Thiên quét một vòng trong thôn, chỉ vào phía tây bắc trong làng nói: “Trường Sinh, chúng ta đi bên kia.”
Mục Trường Sinh gật gật đầu, liền cùng Ứng Thiên theo đường mòn nhỏ đi về phía trước. Hai bên đường nhỏ đều là tạp hoa loạn thảo, dựa vào ánh trăng không sáng lắm, có thể nhìn thấy một ít điểm đen nhỏ bất quy tắc rơi trên lá cây.
Mũi Ứng Thiên giật giật, nói: “Đây là máu tươi đã đông lại.”
Mục Trường Sinh nói: “Chắc là thôn dân trong miệng La Phù lưu lại.”
Ứng Thiên sóng vai đi bên cạnh hắn, nói: “Tôi cảm thấy Nhậm Thiên Lý rất khả nghi, lúc đó La Phù cách cậu ta gần nhất, cô ta đột nhiên biến mất, Nhậm Thiên Lý một chút phát hiện cũng không có?” Y đã điều tra cô nhóc Y Thủy Mi kia, chỉ là một cô nhóc nghịch ngợm, không tạo nổi sóng gió gì, cô trước đó có thể sử dụng một đốm lửa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-ngon-linh-su/1480301/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.