Mục Trường Sinh cảm giác hắn ngủ rất say, khi tỉnh lại, kim giờ trong phòng chỉ tám giờ tối, cửa phòng bị người đẩy ra, Mục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lại, đối diện ánh mắt Ứng Thiên.
Dường như không nghĩ là Mục Trường Sinh đã tỉnh, Ứng Thiên sửng sốt một chút, mới cười cười nói: “Anh đã tỉnh, thời gian vừa vặn, có thể uống thuốc.”
Mục Trường Sinh gật đầu một cái, cũng không nói nhiều, đứng dậy đi vào phòng tắm riêng.
Thu thập một phen, hắn đi ra khỏi phòng, Ứng Thiên chuẩn bị xong cháo nóng bưng lên bàn, nói với Mục Trường Sinh sắc mặt còn có chút tái nhợt nói: “Trước tiên đem cháo uống, chờ một lát uống thêm thuốc đi.”
Mục Trường Sinh không có dị nghị, ăn xong cháo sau liền uống thuốc. Vừa bắt đầu hắn đối với thuốc này cũng không ôm thái độ gì, thế nhưng sau khi uống hết một bát thuốc, hắn lại nhận ra được dị dạng trong cơ thể.
Như có một đốm lửa nhỏ thiêu đốt trong người, cũng không khó chịu, chẳng qua là cảm thấy nóng, mới đầu còn chưa rõ ràng, thế nhưng rất nhanh sau, cả người Mục Trường Sinh đổ mồ hôi, tóc mai ướt đẫm, mồ hôi thấm ướt quần áo, nhìn qua như mới vừa dính trận mưa.
Ứng Thiên vừa thấy tình huống Mục Trường Sinh có chút không đúng, có chút hốt hoảng vắt khăn lông lau chùi cho hắn, một bên chà lau một bên sốt sắng nhìn, lông mày không tự chủ vắt lại.
Cả người Mục Trường Sinh ướt nhẹp, sắc mặt hiện ra một loại ửng hồng không bình thường, bộ dáng nhìn qua đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-ngon-linh-su/1480252/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.