Viên Tiệp thản nhiên đi tới ngồi cạnh Sở Tự, con ngươi sâu thẳm: “Nghệ nhân của em? Là nam diễn viên chính trong ‘ánh trăng nói dối’ chúng ta xem trước đó à?”
Anh nhớ rõ từng câu từng chữ mà Sở Tự từng nói.
Trước kia khi cùng xem TV, Sở Tự lơ đãng nói nam diễn viên chính trong phim này chính là nghệ nhân mà mình đang mang.
“Đúng vậy.” Sở Tự không phát giác được thái độ của Viên Tiệp không thích hợp, không chút nghĩ ngợi đáp.
Qua một hồi lâu, Viên Tiệp mới mở miệng: “Đứa nhỏ thực xinh đẹp.”
Là loại hình mà Sở Tự yêu thích, trẻ tuổi, nồng nhiệt lại đầy sức sống.
“Là gương mặt diễn viên chính. Con đường nghệ thuật của đứa nhỏ này so với nhóm diễn viên đồng lứa có thể xem là khá thuận lợi.” Sở Tự thực tán thành nhận xét của Viên Tiệp.
Viên Tiệp cảm nhận được Sở Tự rất có hảo cảm với nghệ nhân này: “Em rất thích cậu nhóc này à?”
“Đứa nhỏ này rất dễ làm người ta yêu thích.” Bởi vì hình tượng của Viên Tiệp trong lòng Sở Tự là một người đàn ông cứng ngắc nghiêm cẩn nên cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng nói ra cái nhìn của mình về Tô Khuyết thôi.
Ánh mắt Viên Tiệp hơi nheo lại, âm u không rõ, mà bàn tay cũng vô thức xiết chặt, móng tay bấu sâu vào da thịt.
Tuy anh biết rõ, sau khi giải trừ hôn ước, cuộc đời này anh chỉ có thể đóng vai trò một người anh trai, một người bạn của Sở Tự mà thôi, rốt cuộc một ngày nào đó anh phải nhìn Sở Tự cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/1493585/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.