Chương trước
Chương sau
Dịch: Tài

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:

Bây giờ tuy nói đó chỉ là chỉ là một tia Nguyên Thần hóa thân của Uy Quân Vương, tu vi cũng chỉ là Thiên Vị Thần tầng hai Lĩnh Vực cảnh. Thế nhưng trong Lĩnh Vực cảnh cũng có sự phân chia mạnh yếu.

Uy Quân Vương chính là cường giả trong Cổ Tộc. Thực lực càng là không cần nghi vấn, tuyệt đối là cường giả tuyệt đỉnh bên trong Lĩnh Vực cảnh.

- Con bà mi, có cần lắm mồm vậy không? Thứ súc sinh.

Lâm Phàm nhìn về phía Mục Long Thiên, nhưng trong lòng cũng là vạn phần bất đắc dĩ. Thứ ngu ngốc như thế sao có thể sống đến hiện tại, chẳng lẽ trong đầu tất cả đều là đậu hũ.

Ban đầu Lâm Phàm nhìn ra tu vi một tia Nguyên Thần này, nội tâm liền thở phào nhẹ nhõm. Dù sao nếu như là Lĩnh Vực cảnh, mình tuyệt đối sẽ không bị sao. Thế nhưng muốn chém chết nó, vẫn còn cần một ít thủ đoạn

Hơn nữa nếu như có thể dọa lui Uy Quân Vương thì thanh danh của tiểu gia không phải đã lưu truyền rộng khắp, được vô số sinh linh đại thiên giới ghi nhớ trong lòng nha!

Nhưng là hiện tại, toàn bộ lại bị Mục Long Thiên phá hủy.

Thực sự là khiến người ta tức giận.

- Cái tên Nhân tộc Giun dế kia. Hôm nay, ta - Uy Quân Vương muốn giết ngươi ở đây.

Uy Quân Vương khí tức dâng trào, một trảo chộp tới. Ngay cả hư không cũng không chịu nổi nguồn sức mạnh này mà không ngừng sụp đổ.

Năm cái ngón tay dường như năm ngọn núi lớn, thâm nhập trong hư không, mạnh mẽ đem hư không xé rách ra một cái hố sâu.

- Hừ, chẳng lẽ ta sẽ sợ ngươi?

Lâm Phàm thần sắc ngưng trọng, nhưng chiến ý lai ngưng tụ thành thực chất. Chống chọi lại với khí tức của Uy Quân Vương.

- Yêu Thành.

- Phi Thiên.

Hai cái Đạo khí, xoay tròn bay ra, chiếm cứ thiên địa. Thượng Cổ Đại Yêu tức giận rít gào, vô thượng yêu khí dâng trào tứ phía.

- Thượng Cổ Đại Yêu?

Hiển nhiên Thượng Cổ Đại Yêu ở Cổ Thánh Giới được rất nhiều Cổ Tộc biết. Uy Quân Vương tự nhiên cũng không xa lạ gì.

- Nhân tộc, chẳng lẽ ngươi cũng là bởi vì được Thượng Cổ Đại Yêu truyền thừa. Mới dám làm càn trước mặt Uy Quân Vương ta! Đáng tiếc, ngươi còn chưa có trình độ đó. Đạo khí của ngươi bản Vương muốn lấy rồi.

Uy Quân Vương chợt quát một tiếng, lập tức có ngay một bàn tay khổng lồ hướng về Thượng Cổ Đại Yêu vồ tới.

Thời khắc này Thượng Cổ Đại Yêu nổi giận rồi. Phảng phất như Thượng Cổ Đại Yêu cùng Cổ Tộc có vô số cừu hận. Thân thể của nó không ngừng bành trướng, biến thành một yêu thân đỉnh thiên lập địa.

Đấm ra một quyền, đập vỡ tan tinh hà.

- Hiện tại Thượng Cổ Đại Yêu thực lực cũng không có hoàn toàn khôi phục. Nhưng cùng với một tia Nguyên Thần của Uy Quân Vương thì không có cách biệt quá nhiều.

Lông mày Lâm Phàm liền ngưng lại.

- Thánh Dương Đan bùng cháy lên đi.

Lâm Phàm trực tiếp thiêu đốt ba trăm vạn viên Thánh Dương Đan. Thánh Dương Đan ẩn chứa thánh dương lực lượng. Và tác dụng lớn nhất của nó chính là thiêu đốt để chuyển hóa thành sức mạnh và để đạo khí bùng nổ ra sức mạnh càng thêm cường đại.

Hống!

Thượng Cổ Đại Yêu cảm nhận được thánh dương lực lượng dày đặc, sức mạnh trong cơ thể không ngừng tăng lên.

- Chủ nhân, cho ta hai trăm vạn viên, ta muốn thi triển diệt thế thần thông.

Sức mạnh của Thượng Cổ Đại Yêu đã đạt đến được một bình cảnh, thế nhưng vẫn còn chưa đủ.

Từ sau khi Thượng Cổ Đại Yêu có tự chủ ý thức, liền có thể cùng Lâm Phàm nói chuyện. Tuy rằng đã quên hết thảy kí ức, thế nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn ở đó.

- Còn muốn hai trăm vạn viên nữa ư?

Lâm Phàm cảm thấy hơi đau xót. Sử dụng Thượng Cổ Đại Yêu cũng quá háo đan dược đi. Trong nháy mắt liền tiêu hao năm trăm vạn viên Thánh Dương Đan.

Có điều đã đến bước này, thì Lâm Phàm cũng đã không thèm đến xỉa tới việc tiêu hao bao nhiêu Thánh Dương Đan. Hết rồi lại có thể đi cướp.

- Tốt, giết chết tên này cho ta mau.

Lâm Phàm rít gào một tiếng. Lập tức vỗ một cái, Thánh Dương Đan toàn bộ nổ tung, biến ảo thành một đạo thánh dương chi hà, cuồn cuộn không ngừng dũng mãnh hướng về thân thể của Thượng Cổ Đại Yêu.

Uy Quân Vương giờ khắc này lập tức cảm nhận ngay được sức mạnh bàng bạc của Thượng Cổ Đại Yêu. Ngữ khí trong nháy mắt liền hạ xuống.

- Thượng Cổ Đại Yêu, ngươi thân là Cổ Thú Chí Cao, dĩ nhiên lại biến trở thành khí linh, tôn nghiêm của ngươi ở đâu hả?

Uy Quân Vương gầm hét lên.

- Hừ, hào quang của chủ nhân sáng tỏ ngân hà, chỉ là một tên Cổ Tộc như ngươi làm sao có thể hiểu rõ.

Thượng Cổ Đại Yêu chân đạp Yêu Thành. Trong tròng mắt thâm thúy, đột nhiên biến thành màu vàng. hai con mắt màu vàng óng, phảng phất là hình thái cuối cùng Thượng Cổ Đại Yêu.

- Yêu Đế Chân Quyền.

Thượng Cổ Đại Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt bành trướng gấp mấy lần. Một quyền vung ra liền bao phủ toàn bộ thiên địa, phảng phất ở bên dưới cú đấm này thì toàn bộ thiên địa đều muốn nứt toác.

Ở bên trong cú đấm này, phảng phất như là thế giới Cổ Thú. Trong đó tồn tại không ít loại Cổ Thú thiên kỳ bách quái, bao hàm cả những Cổ Thú chí cao vô thượng.

- A!

Cú đấm này thế không thể đỡ nổi. Bàn tay khổng lồ của Uy Quân Vương liên tục bại lui.

- Đáng ghét.

Uy Quân Vương giờ khắc này chợt quát một tiếng, bàn tay khổng lồ liền xoay ngược lại. Từng cái từng cái móng tay đen kịt dường như là một ngọn núi, không ngừng bóc ra. Mỗi cái móng tay nặng đến cả vạn cân. Liên tục oanh kích cự quyền của Thượng Cổ Đại Yêu. Những cái móng tay trong nháy mắt liền vỡ ra, hóa thành một đoàn khói đen.

- Già Thiên Ma Thủ

Uy Quân Vương chính là cường giả Thần Thiên Vị. Giờ khắc này tuy nói đó chỉ là một tia Nguyên Thần hóa thân, nhưng mà Thượng Cổ Đại Yêu cường hãn đối diện một chiêu này cũng phải gào thét liên tục.

Trong chớp mắt, thiên địa liền phủ kín một màu đen kịt, mây đen ầm ầm. Dường như một thứ gì đó đem thiên địa che đậy.

- Thượng Cổ Đại Yêu, chơi chết hắn cho ta.

Lâm Phàm tâm thần hơi động, để Thượng Cổ Đại Yêu cố gắng chống đỡ. Nhưng đồng thời trong lòng cũng rõ ràng sự cường đại Uy Quân Vương.

Trước kia xem ra là chính mình bất cẩn rồi. Cho rằng Thần Thiên Vị hai tầng Lĩnh Vực cảnh thì mình cũng có thể đủ sức liều mạng.

Thế nhưng hiện tại mới rõ là mình quá ngây thơ rồi.

Một tia Nguyên Thần của Uy Quân Vương, cũng ẩn chứa sức mạnh vô thượng. Tuyệt đối không phải không phải là một cường giả Lĩnh Vực cảnh bình thường có khả năng so sánh.

- Nhân tộc, ngươi quá tự đại, coi như thiêu đốt trăm Vạn Thánh dương đan thì làm sao. Ở trước mặt Uy Quân Vương ta, ngươi chỉ là một con giun, con dế.

Uy Quân Vương giận dữ hét lớn, một nguồn sức mạnh khổng lồ ngay lập tức hướng về Thượng Cổ Đại Yêu đánh tới.

Giờ khắc này Lâm Phàm không vội không nóng nảy:

- Phi Thiên.

Tuyệt Vọng Hầu cùng Long Huyền dắt tay cùng đứng lên, sức mạnh trên người cũng không ngừng tăng lên.

Lâm Phàm biết, Tuyệt Vọng Hầu là Thần Thiên Vị hai tầng Lĩnh Vực cảnh. Chỉ có điều so với Uy Quân Vương còn có một chút chênh lệch. Thế nhưng đã đến thời khắc quyết định rồi, Lâm Phàm không có chút gì do dự.

- Giết.

Trong chớp mắt Phi Thiên ẩn giấu ở trong hư không chợt xoay tròn bay ra, sức mạnh cuồng bạo như muốn đâm thủng thiên địa, nếu có bất kỳ trở ngại nào thì nó đều có thể phá nát.

Tuyệt Vọng Hầu triển khai hạt giống chân pháp, Tuyệt Vọng lĩnh vực mở ra, đem sức mạnh của "Phi Thiên" tăng lên tới trạng thái đỉnh cao.

- Đây là cái gì?

Thời khắc này, Uy Quân Vương sững sờ. Nhưng hết thảy đều đã đã muộn, tốc độ của "Phi Thiên" vượt qua tất cả, phá tan thiên địa, trực tiếp chui vào cánh tay đen kịt của hắn.

- Tuyệt Vọng chi lực, Tuyệt Vọng Hầu.

Uy Quân Vương muốn đánh bay thứ đồ vật không rõ ràng này ra ngoài. Nhưng là lại phát hiện, khi sức mạnh của mình tiến về phía "Phi Thiên" thì một luồng sức mạnh Tuyệt Vọng trực tiếp chống đối lại, sau đó nuốt chửng sức mạnh của Uy Quân Vương.

- Uy Quân Vương, bản tọa đã nói qua, nếu ngươi không chạy thì ở lại cho bản tọa.

Giờ khắc này Lâm Phàm vừa cười to vừa nói.

Thượng Cổ Đại Yêu lập tức nắm lấy cơ hội, nổi giận gầm lên một tiếng. Lập tức tay phải chộp vào Nguyên Thần Uy Quân Vương, sau đó kéo thật mạnh

- Bạo!

Phi Thiên cực tốc xoay tròn, đem hư không khuấy động long trời lở đất. Trong chớp mắt, Nguyên Thần của Uy Quân Vương lập tức nổ tung, máu tung khắp đất trời.

- Nhân tộc đáng ghét, ngươi hãy chờ đấy cho bản Vương.

Uy Quân Vương nổi giận gầm lên một tiếng, một tia Nguyên Thần liền trong nháy mắt bay ra, muốn trốn vào hư không để chạy khỏi nơi này.

- Hừ, đã đến rồi thì đừng đi nữa, nãy giờ chơi vui như vậy rồi, nói sao cũng phải để lại chút quà lưu niệm nha.

Lâm Phàm nhìn thấy Uy Quân Vương muốn chạy, cười lạnh một tiếng.

Thượng Cổ Đại Yêu đột nhiên mở miệng, một luồng sức hút to lớn bộc phát ra.

Tuyệt Vọng Hầu cùng Long Huyền liếc mắt nhìn nhau, sức mạnh cũng bạo phát trong nháy mắt. Một chưởng vỗ hướng về Uy Quân Vương, vô số Tuyệt Vọng chi lực lập tức che phủ thiên địa, mạnh mẽ trấn áp một tia Nguyên Thần của Uy Quân Vương.

- Nhân tộc, ngươi thật sự muốn chơi khô máu với bản vương sao?

Uy Quân Vương gầm lên. Hắn không bao giờ nghĩ tới tên Nhân tộc lại có gan hủy diệt một tia Nguyên Thần của chính mình.

- Hừ, bản tọa đã nói qua, trừ phi bản thể của ngươi giáng lâm, bằng không trong mắt bản tọa ngươi cũng giống như giun dế mà thôi.

Lâm Phàm vung tay chộp tới Nguyên Thần Uy Quân Vương, sau đó lập tức nuốt nó vào trong bụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.