Dịch: Tài
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:
- Ha ha!
Ngay khi Lâm Phàm nuốt tia Nguyên Thần của Uy Quân Vương vào trong bụng thì Uy Quân Vương lại đột nhiên cuồng tiếu.
- Tên giun dế ngu xuẩn, một Nhân tộc thấp kém lại dám thôn phệ nguyên thần của bản Vương. Như vậy bản Vương liền thôn phệ thần thức của ngươi, khống chế thân thể. Hết thảy của ngươi đều là của bản Vương, của cải, thân thể, tu vi, nữ nhân, hê hê,... Đặc biệt là nữ nhân của ngươi, bản Vương sẽ cố gắng dạy dỗ các nàng.
Uy Quân Vương cười âm lãnh, phảng phất như âm mưu đã thành công.
- Ngu ngốc.
Lâm Phàm lạnh nhạt trả lại hai chữ.
- Ngươi...
Uy Quân Vương không nghĩ tới tên này sắp gặp tai họa ngập đầu mà còn dám càn rỡ như thế, thật là tức mà.
- Tốt, liền để ngươi biết sự lợi hại của bản Vương.
Uy Quân Vương dữ tợn gầm thét lên. Hắn đã không thể nhịn được nữa, nhất định phải thôn phệ tên Nhân tộc đáng ghét này.
1!
2!
3!
...
10! Knock out!
Lâm Phàm yên lặng đếm, nếu hắn không có một chút tư bản thì sao dám ăn lung tung.
- A! Đây là cái gì, làm sao có khả năng, không...
Quả nhiên như Lâm Phàm dự liệu, tiếng kêu thảm thiết của Uy Quân Vương lập tức truyền đến.
- Haizz, đã nói là ngươi ngu ngốc rồi mà.
Lâm Phàm thở dài một tiếng, trong cơ thể tiểu gia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955082/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.