Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Con lừa trọc, có phải chúng ta càn rỡ quá không, ta cảm giác cái này không tốt lắm, tiền của để lộ ra ngoài, nếu có người nổi ác ý trách cứ, rồi đòi chỉnh chúng ta thì sao? Ngươi nhìn tên gia hoả đang ôm trứng kìa, mắt ánh mắt giống như muốn ăn thịt ta vậy đó.
Lâm Phàm giả bộ sợ hãi nói.
- Ừm!
Thích Già Tôn giả trịnh trọng gật gật đầu.
- Lâm thí chủ, chúng ta có chút làm càn, nhưng làm càn cũng phải có ý tứ một chút, còn sợ cái gì? Vị thí chủ này, vì sao ngươi cứ ôm trứng của mình như thế? Có phải có bệnh khó nói gì không? Có thể nói cho bần tăng một chút, bần tăng hiểu sơ y thuật, có thể trị liệu cho thí chủ một phen.
- Các ngươi... Các ngươi….
Nhiếp Cuồng Long hoàn toàn nổi giận, hắn không nghĩ tới, tên này không nói một lời đã động thủ.
- Các ngươi còn nhìn cái gì? Đều lên hết cho ta, đánh không lại cũng phải lên.
Nhiếp Cuồng Long gầm thét đội viên của mình.
Các thành viên Cuồng Long tiểu đội hai mặt nhìn nhau, bọn họ không ngốc, rõ ràng đánh không lại, dại gì tự mình chuốc lấy cực khổ.
Đặc biệt là Quân Khởi Nghĩa cực kỳ tàn ác, chuyên đá cái bộ vị đó, để mọi người Cuồng Long tiểu đội oán giận vạn phần, nếu như bị đá một cước, cái loại cảm thụ kia không phải người thường có thể chịu được. Nhưng đội viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954720/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.