Chương trước
Chương sau
Tại Tô Hoàng Nguyệt nhà hưởng dụng bữa trưa phía sau, Vô Thường Hy cũng trở về.
Lần này Tô Hoàng Nguyệt cũng không cùng hắn trở về, nàng hôm nay có hẹn cùng đám nữ sinh trong lớp cùng đi ra chơi, vì thế Vô Thường Hy chỉ có thể trở về một mình.
Hắn vẫn còn có điểm ngạc nhiên đâu, nhà mình A Nguyệt từ bao giờ cùng trong lớp đám nữ sinh thân thuộc như vậy rồi, trước đó không phải đều cùng bọn hắn hỗn sao?
Cho dù có hỏi các nàng đi đâu, Tô Hoàng Nguyệt cũng không trả lời, rất là thần bí khiến Vô Thường Hy một hồi tò mò không thôi, không biết đám nữ nhân này lại muốn làm cái gì chủ ý.
Về tới nhà, Vô Thường Hy liền quen thuộc thả người trên ghế sofa, giống một chỉ cả ướp muối một dạng, không muốn động đậy.
Sau mấy hôm tại Siêu Phàm Khu, mặc dù bên đó điều kiện cái gì cũng so bên này hảo, nhưng đối với hắn cái này quen thuộc nhà vẫn là thoải mái nhất.
Thấy được ngoài phòng khách động tĩnh, từ trong phòng bếp đi ra Dương Lan liền có điểm kinh ngạc
"Thiếu gia, ngươi trở về rồi!"
Nàng chỉ được cho biết là Vô Thường Hy bị hắn ngoại công mang đi huấn luyện một thời gian, nhưng cũng không rõ là đi đâu, thấy hắn nhanh như vậy đã trở về nàng cũng rất ngạc nhiên.
"Ân, Dương Lan a di hảo, ta cha mẹ có ở nhà sao?"
Quay ra nhìn Dương Lan một chút, hắn lần nữa nằm lại trên ghế đi.
"Lão gia cùng phu nhân hôm nay có chút việc ra ngoài từ sớm, tới tối mới có thể trở về"
"Vậy sao, vậy ngươi cứ tiếp tục việc làm của mình a, không cần để ý tới ta"
"Ân"
Nhìn hắn cái bộ dạng này, Dương Lan liền cười cười, tiếp đó trở lại làm việc đi.
Nàng cái này thiếu gia cảm giác đi huấn luyện trở về cũng không có gì thay đổi nha, vẫn là như vậy cá ướp muối, vẫn là như vậy tuỳ tính.
Cũng may nhà mình Dương Dương tiểu tử kia không theo thiếu gia học xấu, nếu không phải giáo huấn hắn một trận không thể.
Đang tại mải mê đọc truyện Dương Dương đột nhiên đánh cái hắt xì, lau lau cái mũi, hắn lại có điểm kì quái
"Kì quái, lại là ai sau lưng nói xấu ta a? Mặc kệ, tiếp tục đọc truyện a, cái này Tối Cường Đại Năng Khác Thường Sinh Hoạt tiểu thuyết thật có ý tứ, không nói nhiều, nhập hố nhập hố!"
Nằm một lúc, Vô Thường Hy liền trở lại phòng của mình.
Vừa mở cửa phòng, đập vào mắt một màn khiến hắn cứng ngay tại chỗ, sắc mặt không nhịn được đen lại.
Đập vào mắt tràng diện chính là Serlny nha đầu này đang ngồi trước hắn bàn máy tính, say xưa ngon lành xem bên trong phát ra Tom và Jerry, mỗi khi tới lúc Tom bị Jerry bắt nạt lúc, nha đầu này liền không nhịn được tức giận dùng vuốt nhỏ vỗ bàn, không phục meo meo vài tiếng, mỗi lúc Jerry bị bắt phía sau, nàng liền gật gù đắc ý dùng vuốt nhỏ cầm lên trên bàn cắm sắn ống hút non Coca thoải mái hút một ngụm.
Mẹ nó, nhà mình Serlny đây là thành tinh a, chính xác là thành tinh a, thời đại này chính phủ không cho động vật thành tinh có được hay không, ngươi như vậy rất không cho chính phủ mặt mũi đó a.
Phiền muộn xoa xoa mi tâm, Vô Thường Hy cũng đoán được Serlny trí lực cao như vậy nguyên nhân, chắc chắn do lúc hắn dùng sinh mệnh chi lực chữa cho nàng, vì lượng sinh mệnh lực quá lớn dẫn tới nàng sinh ra biến dị.
Bây giờ, nàng đã không phải là một cái bình thường bạch miêu, gọi là miêu yêu còn có người tin tưởng.
Rón rén đi tới bên cạnh nàng, thấy nàng như vậy xem vui vẻ, Vô Thường Hy liền làm xấu nở nụ cười.
Lặng lẽ cầm ra máy ảnh chụp nàng cái này khả ái một bức ảnh, tiếp đó hắc hắc cười duỗi ra ma trảo hướng Serlny chộp tới.
Đang xem hưng phấn Serlny, chỉ còn chút nữa là Tom có thể bắt được Jerry thời điểm, nàng liền bị một cái hữu lực bàn tay cho nhấc đi lên.
Đột nhiên bị như vậy khiến Serlny rất khó chịu, bốn cái vuốt nhỏ không ngừng vùng vẫy, mập ục ịch thân thể liên tục uốn éo giẫy giụa, kháng nghị kêu to
"Miêu~~ miêu~~"
[Là ai, là cái nào đáng chết ngàn đao dám ngăn trở bổn miêu xem hoạt hình]
Vốn trong đầu nghĩ như vậy, nhưng khi chứng kiến Vô Thường Hy cái kia quen thuộc gương mặt lúc, nàng liền mộng bức.
Xem nàng cái dạng này, Vô Thường Hy liền bật cười
"Haha, Serlny, ngươi lại béo lên rồi, so trước đó còn muốn lớn một vòng, có phải hay không ở nhà cha mẹ sủng ái ngươi quá khiến ngươi trở lên béo như này a"
Nha đầu này, so trước đó hắn rời đi còn muốn lớn một vòng, hiện tại đã có một đầu khuyển lớn nhỏ, phải biết mới chỉ đi qua có năm ngày a.
Sinh mệnh dị năng, kinh khủng như vậy.
Nghe hiểu mình chủ nhân nói lời, Serlny không vui tại trong ngực hắn nũng nịu, sau đó thò đầu ra không ngừng liếm mặt của hắn
"Miêu ô~~"
[Bổn miêu mới không béo, bản miêu đây là ăn tốt, ngủ khoẻ, mới không có béo đâu, ngươi không được nói xấu bổn miêu]
Để Vô Thường Hy biết Serlny ý nghĩ, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc.
Không hổ là hắn nuôi đi ra mèo, vô sỉ như vậy!
"Hắc hắc, được rồi, lâu như vậy không gặp chắc ngươi rất nhớ ta a, tới, cho ta xoay vòng vòng"
Serlny:"..."
[Ngươi cái này đáng chết chủ nhân, bổn miêu mới không xoay vòng vòng, bổn miêu mới không giống mấy cái kia ngốc cẩu, ngươi chết cái ý nghĩ đó đi a]
Bị nói như vậy, Serlny liền tức giận cắn lấy hắn cổ áo một hồi lôi kéo
Mẹ nó, nàng là mèo đó a, cái này xấu chủ nhân còn dám coi nàng là ngốc cẩu, bảo nàng xoay vòng vòng, quá đáng.
"Hahahaha, ta nói đùa hảo đi, không cần sinh khí như vậy"
Vuốt ve nàng mao nhung nhung bộ lông, hắn liền mỉm cười cùng nàng ngồi xuống xem Tom và Jerry, như vậy cũng mới rời nha đầu này lực chú ý trở lại hoạt hình bên trên.
Mà Vô Thường Hy nhất thời cũng bị Tom và Jerry hấp dẫn, một hồi xem mê mẩn.
Quả nhiên, siêu phẩm hoạt hình luôn có lực hấp dẫn cực lớn, dù là hắn cái này sắp 18 tuổi thanh niên cũng bị nó hấp dẫn.
(Huyền thoại tuổi thơ)
Trong bất tri bất giác, Vô Thường Hy cứ như vậy cùng Serlny xem Tom và Jerry liên tục hai tiếng đồng hồ.
Cầm điện thoại ra xem lúc, cũng đã gần 16 giờ chiều.
"Rất lâu không vào nhóm lớp, vào xem xem có cái gì mới mẻ, tiện thể đăng ảnh Serlny lên hâm mộ chết bọn hắn"
Điểm vào nhóm lớp phía sau, nhìn không ngừng đổi mới tin nhắn, Vô Thường Hy không nhịn được cảm thán.
"Đám gia hoả này tới nghỉ đông đều hoạt động mạnh như vậy sao? Vậy cũng tốt, để lão tử tải ảnh nhà ta Serlny lên manh bọn hắn, các nàng một mặt, hắc hắc!"
Vô Thường Hy:"Tiểu đệ nhóm, mau tới quỳ bái nhà ta nữ vương, Serlny đại nhân"
[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh].
Còn tại nhiệt nhiệt nháo nháo cả nhóm khi thấy Vô Thường Hy xuất hiện lúc đột nhiên im lặng một điểm.
Tiếp đó liền giống như không nhìn thấy hắn một dạng, tiếp tục trò chuyện đi.
Vô Thường Hy:"...."
Cmn, đám gia hoả này, không thấy mình tin nhắn sao?
Vô Thường Hy:"Uy, đại ca đại tỷ nhóm, các ngươi có thấy ta không a???, thấy cho cái trả lời thôi, mộng bức.JPG"
Vẫn là không ai phản ứng hắn.
Vô Thường Hy:"..."
Vô Thường Hy:" Thật sự không thấy ta sao? Chả lẽ do ta đường truyền kém? Không thể a, nhà ta dùng toàn cầu tốt nhất đường truyền đâu"
Đám người:"....."
Mẹ nó, van cầu ngươi đừng tú a.
Thấy vẫn không ai phản ứng mình, Vô Thường Hy bắt đầu có chút hồ nghi, chả lẽ nhà mình đường truyền thật sự có vấn đề?
Thử lại lần cuối a.
Vô Thường Hy:"[Serlny screenshot] Các ngươi thấy ảnh sao? Không thấy thì thật đáng tiếc a, vốn định cho các ngươi xem nhà ta Serlny thông minh khả ái tới mức nào, xem ra không được rồi, mặt cười.JPG"
Đám người:"....."
Phốc!
Mộng bức gãi gãi đầu, Vô Thường Hy liền offline, nhìn đang xem hoạt hình rất tốt Serlny, hắn vẫn có điểm khó hiểu
Rõ ràng Serlny xem vẫn bình thường a, tại sao hắn lại không gửi được tin nhắn đi a, hay do lâu không động vào điện thoại nên mess có vấn đề?
Không để ý tới vấn đề này, hắn liền mở game ra chơi, rất lâu chưa vào game, không biết có ai vượt qua hắn xếp hạng không có.
Khi thấy mình cái kia cao cao trên bảng xếp hạng "No1" phía sau, Vô Thường Hy liền thở dài.
"Còn tốt, lão tử vẫn hạng một, hắc hắc, đám gia hoả này cũng quá phế vật một điểm a, 5 ngày ta off vẫn không thể vượt qua ta, tới ta 1/2 lực chiến cũng không đạt được"
Nghĩ tới đây, hắn liền ở kênh thế giới chat lên
Ma Vương Đại Đại:"Ah, ta vẫn top 1 sao, off 5 ngày tưởng bị đá xuống thần đàn rồi cơ chứ, các ngươi cũng thật là, không hề cấp lực một chút nào, tới việc đạt tới ta chiến lực 1/2 cũng không làm được, quá phế đi, khinh bỉ.JPG"
Các người chơi khác:"....."
Mẹ nó, van cầu ngươi làm người a!!!
Đáng chết khắc kim đại lão!
Còn tại chơi game đám người khi thấy Vô Thường Hy tin nhắn này phía sau, cả người đều không tốt.
Nhóm lớp bên này, khi xác định Vô Thường Hy đã offline phía sau, bọn hắn cuối cùng không giả bộ được nữa, cả đám nhao nhao thán phục
Móc chân đại hán:"Cmn, nín chết ta, không phải ta ý trí lực cường đại mà nói, lúc nãy Thường Hy đồng học gửi mấy cái kia hình ảnh lên lúc đã không nhịn được khen đi ra"
Tiểu mỹ nữ:"Đúng đúng, cái này bạch miêu cũng quá đáng yêu đi, mập mập khả ái, nhìn thật muốn vuốt ve một trận, mơ ước.JPG"
Hốt hốt hoảng hoảng:"Ta cũng giống ngươi một dạng, thật là quá khả ái, ta cũng muốn mua một chỉ"
Kính sợ học bá:" Ta một cái đại nam nhân còn không nhịn được, nói gì các ngươi đám này nữ nhân a"
Trần Hinh Di:"[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] tiểu khả ái này tên là Serlny sao, thật hay một cái tên a"
Mười điểm ngữ văn:"Lớp trưởng đại nhân cũng yêu thích mèo sao"
Trần Hinh Di:"Ân, ta rất thích mèo, nó rất đáng yêu a"
Khả Nhi 10 GDCD:" Hắc hắc, Di Di ngươi thích mèo, vậy thích meo meo sao, cười xấu xa.JPG "
Trần Hinh Di:"Ngươi cái này ô nữ, im lặng.JPG -.-"
Khả Nhi 10 GDCD:"Hắc hắc"
Lý Khương Cường:"Ta muốn uốn lắn lại lớp trưởng một chút, đây là một cái đại khả ái, không phải tiểu khả ái"
Đám người:"...."
Trần Hinh Di:"...."
Vương mập mạp:"Đồng ý lão Lý, cái này lão Hy nuôi mèo cũng quá lớn điểm a"
Lương Phúc:"Rất giống ngươi đó mập mạp, ngoại cỡ, cười như điên.JPG"
Vương mập mạp:"...."
Tiểu tiểu tiểu:"Mọi người, chúng ta như vậy không nhìn Hy ca, mai hắn biết sẽ không đem chúng ta ra hành hung a, run rẩy.JPG"
Lý Khương Cường:"Sợ cái gì, có Nguyệt ca bảo kê chính là phách lối như vậy"
Lương Phúc:"Đồng ý, lão Hy gặp Nguyệt ca cũng tắt điện"
Đám người:"...."
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Nguyệt giáo thảo:"Khụ, vì mai cho đầu gỗ một cái bất ngờ, chúng ta chỉ có thể nhắm mắt làm tiếp, yên tâm, nếu hắn bão nổi, có gì ta sẽ trước mọi người chạy một bước, ( ╹▽╹ )"
Đám người:"...."
Trần Hinh Di:" (๑•﹏•)"
Khả Nhi 10 GDCD:"Cmn, ⊙﹏⊙"
Lý Khương Cường:"Cmn!?"
Lương Phúc:"Cmn!!!"
Vương Siêu:"Cmn!"
Tiểu tiểu tiểu:"Cmn cmn cmn!!!???"
Nhất thời, toàn màn hình một mảnh Cmn.
Mẹ nó, không có chơi như vậy a.
Rõ ràng đã nói hảo là nếu Vô Thường Hy nổi giận Tô Hoàng Nguyệt sẽ bảo kê bọn họ, bây giờ nói như vậy sẽ rất không tốt a.
Cái kia hỗn thế ma vương mà nổi giận lên tới rất đáng sợ có được hay không?
Giữa người và người căn bản nhất tín niệm đâu???
Chỉ cần nghĩ tới ngày xưa Vô Thường Hy lúc tức giận làm ra một loạt ác liệt sự tình, cả đám đột nhiên không rét mà run.
Thật khủng khiếp!
Tô Hoàng Nguyệt cũng rất bất đắc dĩ có được hay không, nàng không phải không muốn bảo kê bọn họ a, nhưng quan trọng nhất, nàng hiện tại đánh không lại hắn a.
Hiện tại, hắn so nàng cường, hắn so nàng cường, hắn so nàng cường!
Điều quan trọng nói ba lần.
Nếu nói ra Vô Thường Hy mạnh hơn nàng, đám gia hoả này có ai dám thực hiện ngày mai kế hoạch, may ra Trần Hinh Di nữ nhân kia dám.
Thật buồn rầu (・~・)
Không biết mình tiểu bạn gái đang thần thần bí bí cùng cả lớp lên kế hoạch ngày mai làm hắn bất ngờ, lúc này Vô Thường Hy đang ngồi đối diện Vô Thuần Nhạc.
"Tiểu tử, trở về lúc nào a"
Tiện tay hút điếu thuốc, Vô Thuần Nhạc liền nhìn mình nhi tử một mắt.
Biết hôm nay tiểu tử này sẽ trở về, không ngờ lại sớm như vậy, hắn còn tưởng phải tới tối đâu.
"Ta trở lại từ sáng a"
"Cái gì"
Dừng lại trong tay động tác, Vô Thuần Nhạc kinh ngạc nhìn Vô Thường Hy
"Ngươi vậy mà trở về từ sáng, sao không cùng ta và mẹ ngươi báo một tiếng"
Nhăn lại lông mày, Vô Thuần Nhạc liền híp mắt, thần sắc bất thiện nhìn tiểu tử này, tay trái đã không kìm được cầm lấy đai lưng.
Vô Thường Hy:"...."
Thấy cảnh này, Vô Thường Hy khoé miệng không nhịn được giật một cái.
Lão cha mẹ nó đây là đánh hắn đánh nghiện rồi đúng không, bây giờ tạo thành theo thói quen phản xạ luôn a.
Tuy nhiên, vẫn là không đánh lại hắn, dù cầm đai lưng ra cũng chỉ có thể đánh không khí.
Đắc ý nghĩ vậy, Vô Thường Hy liền tự tin trả lời
"Ta là tới A Nguyệt bên đó trước, không phải ngươi muốn sớm có cháu bế đi, vậy ta phải cố gắng một chút a"
Vô Thuần Nhạc:"...."
Nghe hắn nói là tới Tiểu Nguyệt bên kia, Vô Thuần Nhạc sắc mặt mới dãn ra, hài lòng nhìn Vô Thường Hy một mắt.
"Không tệ a tiểu tử, ngươi có như vậy giác ngộ, ta rất hài lòng"
Vô Thường Hy:"...."
"Đúng rồi lão cha, Dương Lan a di không phải nói ngươi cùng lão mẹ tối mới về sao, tại sao bây giờ liền quay trở lại rồi?"
Hiếu kỳ nhìn Vô Thuần Nhạc, Vô Thường Hy liền mở miệng hỏi
"Ta có chút đồ vật quên mang theo nên phải trở về lấy"
"Thì ra là vậy"
Gật đầu, Vô Thường Hy biểu thị đã hiểu.
"À mà tiểu tử, ngươi biết việc Serlny nha đầu này trí lực có điểm cao sao?"
Chỉ chỉ đầu mình, Vô Thuần Nhạc sắc mặt nghiêm túc nhìn Vô Thường Hy.
Vô Thường Hy ở Siêu Phàm Khu mấy ngày này, nhị lão đã được tận mắt chứng kiến Serlny ngày một thông minh, ngày một nhân tính hoá, điều này khiến nhị lão rất là chấn kinh, không phải đây là nhà mình miêu mà nói, sợ là nhị lão đã đem nó nộp cho quốc gia.
Thời nay, chính phủ là không cho phép động vật thành tinh.
Tưởng lão cha mình hỏi gì, nhưng nếu là việc này thì cũng dễ hiểu
"Ân, ta biết, là do ta sinh mệnh lực chuyền vào nó quá to lớn dẫn tới biến dị mà thôi, không có gì đáng lo"
Nghe vậy, Vô Thuần Nhạc mới yên tâm, hắn cũng biết nhà mình nhi tử sở hữu nhiều dị năng phương diện này, nên cũng không có quá bất ngờ.
Tuy nhiên, hắn vẫn không quên nhắc nhở
"Dù vậy, cũng chú ý đừng để người ngoài biết Serlny nhân tính hoá việc này, nếu không sẽ rất phiền phức"
"Ta biết, lão cha ngươi cứ yên tâm đi, ngươi còn không tin tưởng ngươi nhi tử sao"
"Ha hả, chính là ngươi lão tử mới càng không yên tâm"
Vô Thường Hy:"....."
Đâm tâm a lão cha!
"Cứ như vậy a, ta phải đi không muộn giờ, tối ta và ngươi lão mẹ sẽ trở về, có gì ngươi cùng Dương Lan cứ ăn cơm trước"
"Hảo"
Vẫy vẫy tay tạm biệt mình lão cha, Vô Thường Hy liền rơi vào trầm tư.
Nhờ hắn lão cha cái này nhắc nhở, Vô Thường Hy mới để ý tới việc bản thân và người nhà đã dần dần cách xa người bình thường sinh hoạt điểm này, nếu không có ứng đối phương sách, một khi bại lộ việc mình là siêu phàm giả, đối với bản thân hay người nhà cũng là một cái phiền phức không nhỏ.
Vì vậy, Vô Thường Hy đột nhiên muốn xây một cái pháo đài, có thể công, có thể thủ cái chủng loại kia, đảm bảo người nhà an toàn.
Nếu nhị lão mà biết Vô Thường Hy ý nghĩ, chắc chắn sẽ rất giật mình a, sau đó muốn bổ đầu tiểu tử này ra xem rốt cuộc hắn là đang nghĩ cái quỷ gì.
"Ai nha, ta nhân sinh càng ngày càng mẹ nó đi lệch ra a!"
Thở dài, Vô Thường Hy tiếp tục chơi game đi
"Huynh đệ, tin tưởng ta, feed 10 mạng chỉ là tăng độ khó cho game mà thôi, yên tâm rừng sẽ gánh, không nên nóng, mặt cười.JPG"
Đi rừng:"...."
Đồng đội nhóm:"....."
Bọn ta tmd cảm tạ ngươi a!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.